Sáng hôm sau, cô tới công ty làm việc như mọi ngày. Cô tiếp tân chạy ra, nói:
- Chị Nhã, có người nhờ em chuyển lời cho chị là trưa nay, ra quán coffee đối diện công ty mình, bàn 3 gặp người ta
Anh Nhã hỏi lại:
- Em có biết cô ấy là ai không? Hay có xưng họ hàng gì với chị không?
Cô tiếp tân lắc đầu, nói:
- Cô này ăn nói chảnh chọe, ăn mặc lố lăng, nước hoa nồng nàn, trang điểm bự ra. Chắc chị không quen đâu
Anh Nhã thắc mắc:
- Ai vậy ta? Thôi, cảm ơn em nhé
Nói rồi cô đi lên phòng của mình.
Trưa đến, Anh Nhã từ thang máy xuống sảnh công ty rồi sang bên quán coffee. Cô bước vào, nhìn xung quanh, nhìn đến bàn số 3 đã thấy 1 người phụ nữ ngồi đó. Anh Nhã đi tới, đứng trước mặt ả, lịch sự hỏi:
- Có phải cô là người tìm tôi?
Ả ta- Ái Kỳ, cởi chiếc kính râm xuống, ánh mắt sắc lẹm nhìn cô, đưa tay về bên ghế trống, nói:
- Phải, mời ngồi
Anh Nhã thong thả ngồi xuống. Ả giở giọng ngay:
- Cô em đây là người yêu của Triệu Lâm nhỉ?
Cô không vừa, nói:
- Thế đàn chị là người cũ không rủ mà tới sao?
Ả nhếch miệng, nói thẳng:
- Chị và Triệu Lâm từng có thời gian yêu nhau sâu đậm, đến nỗi anh ấy không quên nổi chị. Nhưng có lí do nên chị và anh ấy phải tạm chia tay. Bọn chị có hẹn nhau sẽ yêu lại, và cưới
Anh Nhã ngồi vắt chân, thẳng lưng, nghe chuyện bịa 1 cách phí thời gian, nhấp nhẹ ngụm trà, rồi dửng dưng nghe tiếp. Cô cắt lời:
- Chị có biết thế nào là lịch sự không?
Ả đen mặt, nói:
- Là sao em?
Cô cất tiếng:
- Không giới thiệu bản thân mình đi mà đã nói nhăng cuội gì thế? Hay vô danh?
Ái Kỳ tức lên. Cố kìm nén, ả nở 1 nụ cười ranh ma, rặn ra nói:
- Em thật xéo xắt. Chị là Ái Kỳ, 26 tuổi, người yêu của Triệu Lâm
Anh Nhã nhìn cô, nhếch môi:
- Đã vô danh lại còn điên
Ả tức tối, nói toẹt ra:
- Tao nhịn mày lắm rồi đấy, con ranh
Cô trở giọng. Mặt nghiêm lại, ngồi thẳng lên, hai chân để song song, tư thế uy hiếp, nhìn ả. Ái Kỳ đến gặp cô với gu ăn mặc lạ đời chiếc váy bóng ôm sát cơ thể ngồn ngộn, khuôn mặt xinh nhưng không hiện vẻ thánh thiện, ăn nói chứa chất giả tạo. Vì đã nghe rõ chuyện của Triệu Lâm và ả nên cô càng thêm khinh bỉ con người này. 1 người con gái thực tế đến mức thực dụng, ngu ngốc đến mức ngu xuẩn, tưởng mình không xấu nhưng lại xấu đến mức không tưởng. Cô nhẹ nhàng trả lời:
- Chị Kỳ này, làm người thì đừng nổi phần con lên. Triệu Lâm và chị đã chấm dứt toàn bộ 2 năm về trước. Nếu anh ấy không thử lòng chị thì sao biết chị có tấm lòng dối trá như vậy. Gáy sớm ho nổ cổ đấy.
Cô để lại tiền nước trên mặt bàn, thư thái đứng dậy, đi qua ả. Lời nói của cô đụng đến trúng chuyện xấu hổ của ả và anh hai năm trước. Vì vậy nên lần này, Ái Kỳ chịu cứng họng toàn tập. Khuôn mặt