Nếu mọi người hỏi tôi, yêu phải một Kim Taehyung siêu cục súc cảm thấy thế nào thì hãy chú ý nghe đây...
Kim Taehyung cục súc với tôi là vì lo lắng cho tôi, còn nếu anh ấy cục súc với bạn thì là do anh ấy ghét bạn đó, hiểu chưa ?
---
"Này, dậy đi, sáng nào cũng phải gọi mày dậy sắp phiền chết tao rồi."
Taehyung cằn nhằn hất tung chăn của Jungkookie ra. Từ lúc về sống chung nhà tới giờ sáng nào hắn cũng phải gọi em dậy, nó giống như một thói quen vậy, của cả em lẫn hắn. Taehyung tự hỏi Jungkook có biết đặt báo thức không vậy? Điện thoại thì mua xịn cho cố xong có cái báo thức cũng không đặt nổi lại đi bắt người khác gọi. Mà dậy luôn thì không nói, hắn khua tí là xong không tốn calo, không tốn thời gian nhưng đây em không chịu dậy ngay đâu phải uốn éo cả mấy chục phút xong mới mò dậy.
Jungkook hé mắt nhìn Taehyung, gắt ngủ quát, "Mới có mấy giờ mà ầm ĩ thế ? Để em ngủ, anh cứ làm gì làm đi.", nói xong lại trùm chăn ngủ tiếp.
"Dậy hoặc đi học một mình."
Jungkook nghe thế cũng bĩu môi hất chăn ra không cam tâm ngồi dậy trừng mắt nhìn hắn. Thấy hắn lườm lại còn giơ thêm nắm đấm về phía mình liền ấm ức cụp mắt xuống.
"Anh chả thương em gì cả, hôm nào cũng mắng..."
"Lắm chuyện vừa thôi ."
"Tao mà không yêu mày tao đón mày về đây ở chung làm gì? Khác nào nuôi thêm con heo trong nhà vừa tốn tiền, vừa phiền phức."
Nghe tới đây Jungkook bừng bừng lửa giận, định lao vào đánh cho Taehyung một trận thì bị hắn túm lấy ném vào nhà vệ sinh.
"Mày đánh ai? Tao đập chết bây giờ. Đi đánh răng đi, lề mà lề mề."
Em bực lắm nhưng không nói gì được, hắn chả bao giờ tình cảm với em nổi một câu. Jungkookie em tình cảm bao nhiêu thì hắn lại phũ phàng bấy nhiêu. Nhiều lúc tủi thân cũng hỏi Taehyung sao lại phũ phàng với em như thế, biết em buồn lắm không thì hắn lại bắt đầu mắng.
"Mày điên vừa thôi, cái đầu của mày chỉ dùng để nghĩ vớ vẩn à ? Ngoài ra không làm được gì nên hồn nữa à ?" nghe xong em lại không dám hỏi gì nữa vì đã quá thất vọng rồi !
"Làm cái gì mà lâu thế, mì nguội hết bây giờ."
"Em xuống nè .", Jungkook vội khoác cặp lên vai tiện tay chỉnh chỉnh lại cà vạt đồng phục rồi nhanh chân xuống ăn sáng.
Taehyung dòm cái dáng vẻ cồng kềnh của em thấy có chút ngứa mắt, hắn ngoắc ngoắc tay ý bảo em lại gần.
"Nhanh chân lên xuống đây tao chỉnh cà vạt cho."
Hắn dịu dàng chỉnh chỉnh lại cà vạt cho em thật chỉn chu, vẻ mặt đăm chiêu cau mày nhìn hài không tả được, Jungkook bật cười nói, "Nhìn anh đáng yêu quá !"
"Im đi và bớt nói nhảm hộ tao cái ."
"Thơm em một cái đi."
Taehyung liếc em, trông thì có vẻ là không muốn đâu nhưng trái lại với cái vẻ mặt ấy hắn lại cúi xuống thấp thấp để Jungkook ôm cổ mình hôn môi, tay cũng chủ động đặt lên eo em nhẹ nhàng xoa nắn. Chỉ có những lúc thế này Jungkook mới cảm nhận được sự dịu dàng từ sâu bên trong con người của Taehyung thôi. Giá mà lúc nào hắn cũng mềm mại thế này có phải Jungkook sẽ dễ thở hơn nhiều không.
Hôn chán chê, Jungkook dứt ra trước sau khi nhận thấy mình có nguy cơ muộn giờ học. Em và hắn bắt đầu ăn sáng với nhau, Jungkook ba hoa bốc phét với Taehyung cả bữa mặc dù hắn không đáp lại câu nào chỉ vừa ăn vừa nghe. Mà không biết hắn có đang thật sự nghe không nữa nhưng kể cả bị phớt lờ như thế thì em vẫn nói không ngừng nghỉ một giây phút nào.
Ăn xong, hắn dọn dẹp rồi lấy khăn giấy chủ động lau miệng cho Jungkook. Tuy cục súc với hay mắng vậy thôi chứ hành động của hắn đôi lúc lại rất đỗi dịu dàng. Em thích những lúc hắn âm thầm chăm sóc cho mình, thích những lúc hắn ân cần bồi em ăn no khi cả hai vật lộn với nhau trên giường
Em thích hắn, đối với em hắn luôn là một người vô cùng đặc biệt...
Nhiều khi Jungkook cũng ghét cái tính cọc cằn ấy của Taehyung thật. Ai yêu mà chẳng thế, ai mà chẳng muốn bản thân được yêu chiều cưng nựng và Jungkook cũng muốn như thế. Em rất mong muốn hắn sẽ nhẹ nhàng với mình nhưng không thể, việc ấy đối với Taehyung dường như là rất khó.
Và rồi Jungkook cũng dần hiểu ra tuy hắn có vẻ nóng tính, khô khan, có chút thô lỗ nhưng đối với em Taehyung luôn luôn kiềm chế và kiên nhẫn hơn bao giờ hết. Và em biết, dù hắn có thế nào thì sau tất cả Taehyung cũng chỉ muốn tốt cho em. Dù không thể hiện một cách rõ ràng nhưng hắn luôn âm thầm dành mọi điều đặc biệt tới Jungkook một cách chân thành nhất.
Jungkook yêu điều ấy, em yêu Kim Taehyung...
"Đi, đưa cặp đây tao cầm."
Taehyung cầm lấy cặp của Jungkook , khoác lên vai. Vai hắn rộng lắm, người còn to nữa bởi vì chăm chỉ tập gym nên mới được như vậy chứ không có lười biếng như em chẳng chịu tập thể dục gì. Chỉ suốt ngày biết ăn vặt thôi nên người chỉ được có một mẩu bé xíu. Đứng bên cạnh hắn chẳng khác nào người tí hon đứng bên cạnh người khổng lồ.
"Anh ơi, tí nữa anh cho em mượn vở viết của anh nha ?"
"Hôm qua mày không làm bài tập à ?"
Jungkook cụp mắt, thì đúng thật là em chưa có làm tại hôm qua mệt quá nên lên giường ngủ hơi sớm. Em cũng không dám nói với hắn là vì sợ hắn lại mắng em rồi lo lắng này kia, tới khi đó nghe hắn cằn nhằn còn mệt hơn nhiều.
"Em quên...", nói xong môi còn bĩu dài ra vẻ hối lỗi lắm.
"Ừ, tí đưa."
Jungkook trên lớp không thân thiết với ai cả, lúc trước thì thân với Taehyung nhưng mà giờ hắn là người yêu của em rồi nên tính ra em cũng không còn bạn thân nữa. Tất cả các mối quan hệ trên lớp, trong trường chỉ dừng lại ở mức xã giao bình thường mà thôi.
Em nhiều khi cũng muốn hoà đồng với mọi người, ít nhất trong môi trường học đường cũng phải có bạn có bè. Không chơi cùng thì giúp đỡ nhau chuyện học tập nhưng mà khổ cái em không chơi được với ai lâu dài cả. Suy cho cùng thì chỉ có hắn mới nhẫn nhịn em được thôi. Có lẽ là vì thế hoặc cũng có thể là vì Jungkook mặc cảm quá khứ không mấy đẹp đẽ gì của bản thân...
"Viết nhanh lên hay tao viết hộ cho nhé ?"
"Không cần, em tự viết."
Còn mười lăm phút nữa vào học mà bài cũng ít nên em tự viết cho rồi. Cặm cụi lúi húi một lúc thì một bạn học nào đó lại gần em, cất giọng nhờ vả.
"Jungkook này, tớ có chuyện nhờ cậu giúp được không ?"
Jungkook buông bút, "Có chuyện gì thế ?"
"Cậu mang cái này lên phòng giáo viên giúp tớ với, tớ đang..."
Bạn học còn chưa kịp nói xong đã bị hắn đứng đằng sau lên tiếng cắt ngang.
"Không có tay à mà phải nhờ nó ?"
"Tae... Taehyung , tớ chỉ nhờ cậu ấy mang hộ..."
"Không mang gì hết ! Lớp có bao nhiêu đứa mà mày phải nhờ nó, nhờ đứa khác đi.", sau đó hắn lại nhìn Jungkook , cau mày nhắc, "Làm bài đi !"
Hắn kì quặc vậy đấy! Hắn không bao giờ muốn để cho em phải động tay động chân làm bất kì một việc gì cả. Hắn bảo bọc em hơi thái quá một chút đây cũng chính là một trong vô số những lý do khác của Taehyung khiến em không thể hoà nhập được với bạn bè trong lớp.
Nhiều khi còn bị mấy đứa bánh bèo trong lớp bàn tán là chảnh, yêu được hắn xong bắt đầu làm mình làm mẩy nói chung là mệt lắm.
Jungkook ngại ngùng nhìn bạn học, đành xin lỗi một câu rồi từ chối. Bạn học lúc này chỉ biết e dè ậm ừ về chỗ chứ biết làm gì khác đâu, căn bản trong lớp này ai cũng sợ Taehyung hết. Hắn không có bạn bè thân thiết cũng chỉ vì cái tính khó chịu này.
Nhiều người cũng rất lấy làm thắc mắc là tại sao mà hắn lại có người yêu được nhỉ? Jungkook vừa