"Chết tiệt, aaaa..."
"Tôi đã nói rồi thằng nhóc họ Kim đấy không phải loại dễ động chạm đâu. Cậu bị đánh như vậy còn nhẹ đó, nó chưa giết chết cậu là may rồi ở đó mà than vãn."
Jongwo nhìn lại khuôn mặt mình trong gương sau một tháng vẫn chưa lành. Nhớ lại cái ngày định mệnh đó cậu bị đấm đến mức thừa sống thiếu chết. Còn cứ tưởng ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của bản thân rồi, may sao mà Taehyung chịu nghe lời Jungkook ngăn cản mà dừng lại. Đến cuối cùng cậu vẫn còn chút tỉnh táo tự lết xác vào bệnh viện sơ cứu nếu không chắc bây giờ mộ cậu cũng mọc mấy nhúm cỏ rồi cũng nên.
Jongwo bực mình quay qua Chohee quát, "Còn không phải tại bà ? Bà đang lật lọng với tôi ?"
"Tôi lật lọng bao giờ, là do cậu quá ngu si mà ?"
"Ai bảo bà tới nhà tôi hôm đó làm gì ? Bà cố tình không hiểu hay không hiểu thật vậy hả ?"
Chohee như có như không nói, "Rồi sao ? Chuyện cũng qua rồi, tôi với cậu thất bại rồi, còn ngồi ở đây cáu bẩn gì nữa ? "
"Tuần sau tôi sẽ về lại Mỹ, cậu ở lại tự mà lo liệu đi."
"Bà cũng rảnh rỗi gớm nhỉ ? Thất bại thế là đi luôn chắc ?"
"Chỉ chạm mặt Taehyung lần một, không có lần hai, thế nhé !"
Chohee nhìn Jongwo, tỏ ra rất thất vọng với đối phương, "Tôi cứ tưởng có thể nhờ cậy cậu một chút nhưng cậu so với Taehyung vẫn còn lép vế hơn rất nhiều. Cậu mãi mãi chỉ ở dưới trướng của nó thôi ! "
"Với cái bản lĩnh tép riu này thì muôn đời cậu chỉ có thể đứng từ xa nhìn người mình yêu hạnh phúc với người khác mà thôi ! "
"Đến bản thân còn không bảo vệ được để Taehyung nó đấm cho mặt mũi biến dạng thì cậu làm sao bảo vệ ai được nữa ? Đúng là ngu ngốc mà !"
Jongwo cay cú nhìn bóng lưng Chohee rời đi, không nhịn được mà đập mạnh tay xuống bàn. Đúng là cậu chẳng thể làm gì được Taehyung thật. Cậu cảm tưởng chỉ cần hắn búng tay một cái thôi là cậu có thể bay khỏi cái đất Hàn này bất cứ lúc nào vậy.
Gia thế nhà họ Kim quá khủng, bản thân Taehyung cũng quá giỏi thế nên Jongwo mới không tài nào chen chân vào cuộc sống của hắn và Jungkook được. Đúng là như vậy, tất cả những gì Chohee nói đều không sai, cậu mãi mãi cũng chỉ là người đến sau.
Đối với Taehyung, cậu cũng chỉ mãi mãi là một thằng thua cuộc. Cậu không thể đường đường chính chính bước vào cuộc đời của Jungkook mà chỉ có thể hèn hạ dùng mưu hèn kế bẩn để có một chút cơ hội nhỏ nhoi ở bên em. Căn bản Jongwo sẽ chẳng bao giờ có cơ hội được cùng Jungkook một chỗ, chỉ là bản thân cậu quá cố chấp mà thôi.
"Kim Taehyung cả đời này tôi hận cậu, có chết cũng làm ma ám cả nhà cậu. Rồi cậu sẽ phải trả giá, tên chết tiệt !"
"Gì thế ? Cái mặt cậu bị sao vậy ?"
Cậu nhìn Hanyoung với ánh mắt kiểu, tôi thế này đã vừa lòng cậu chưa, cọc cằn nói, "Là tên điên Kim Taehyung làm đấy, là cái tên cậu đem lòng say mê làm đấy ! "
"Thật chẳng ra làm sao, hợp tác với cậu đã chả ăn được miếng nào thì thôi còn được tặng kèm cả mấy cái đấm đau thấu trời thấu đất. Cô suýt chút nữa được đi ăn cỗ đám ma của tôi đó Choi Hanyoung."
"Không phải do cậu hồ đồ à ?", Hanyoung nhún vai nhìn gương mặt có chút thảm hại của Jongwo.
Đây chính là hậu quả khi dám dây vào Kim Taehyung và Lee Jongwo chính là minh chứng sống cho việc bạn không nên động vào hắn. Nhất là không nên động vào Jungkook nếu bạn không muốn giống như cậu.
"Thế đến đây làm gì ?"
"Xem cậu thế nào thôi ."
"Thế đi về đi, thằng này vẫn ổn. Như cô đã nhìn thấy tôi chưa chết."
Hanyoung phớt lờ lời nói của Jongwo, vào thẳng vấn đề chính, "Tôi có thai rồi !"
Jongwo ban đầu còn không muốn để ý,