"Khoan đã Hanyoung, em đứng lại đã. Cẩn thận kẻo ngã bây giờ, Hanyoung !!"
Hayoon nắm tay cô kéo lại, giờ đây Hanyoung cũng không còn mặt mũi nào mà nhìn bạn trai của mình được, cô đã chạm tới ngưỡng tận cùng của sự hổ thẹn. Đứa bé trong bụng cô là con của anh nhưng cô lại ngang nhiên tới tìm Taehyung đòi chịu trách nhiệm. Chẳng khác nào cô đang lừa dối anh cả, lừa dối một người đã không màng sự đáng thương của cô mà dành trọn trái tim yêu.
Hayoon từ trước tới nay chưa từng đòi hỏi bất kì điều gì khi Hanyoung ở bên cạnh. Anh cũng chưa từng muốn cô phải thay đổi cái này, thay đổi cái kia, anh cũng chưa từng hi vọng Hamin sẽ trở thành một người con gái tốt hơn. Anh chỉ đơn giản muốn cô được vui vẻ, chỉ đơn giản muốn cô thay đổi tiêu cực trong lòng cô thành tích cực và chỉ đơn giản là muốn cô được hạnh phúc thôi mà.
Còn Hanyoung thì sao, cô luôn đòi hỏi ở Hayoon một vòng tay thật ấm, một bờ vai thật chắc và một cái ôm thật lâu. Nhưng thay vì động lòng với những điều ấy cô lại chỉ biết nói những lời cảm ơn thừa thãi mà vốn dĩ Hayoon không cần.
Rõ ràng Hanyoung có thể buông tay, có thể để cho bản thân mình được hạnh phúc bằng cách yêu một người rất yêu mình. Nhưng thay vì làm vậy thì cô lại chọn tự làm đau bản thân bằng cách cố chấp chạy theo một mối tình đơn phương không kết quả.
Rõ ràng đau đớn đã có thể buông tha cho Hanyoung nhưng đều là do cô cố chấp níu giữ chúng lại bên mình. Hàng ngày bị chúng gặm nhấm trái tim đến tan nát, sau đó hàng ngày lại được Hayoon tỉ mỉ hàn gắn. Tuy vụng về, nhưng đó đã là tất cả sự yêu thương mà anh dành cho Hanyoung rồi. Chỉ là cô không hiểu, cô không bao giờ hiểu được mà thôi...
"Anh đã thấy hết rồi đó, anh còn muốn gì nữa ?"
"Anh sẽ chịu trách nhiệm với hai mẹ con em..."
Hanyoung lau vội hai hàng nước mắt, sụt sịt, "Anh lo bằng cách nào ? Cái bố mẹ em cần là tiền, là tiền anh hiểu không ? "
"Bố mẹ em cần tiền của Taehyung. Nếu không có tiền của anh ấy, gia đình em chết chắc."
"Thì ra bố mẹ bắt em làm mấy trò đồi bại đó với Taehyung ?"
Ngay lúc này, Hanyoung vô cùng xấu hổ. Chắc chắn Hayoon sẽ nghĩ cô chỉ là một kẻ lợi dụng, là một kẻ không ra gì. Yêu anh nhưng lại dễ dàng chấp nhận leo lên giường của một người đàn ông khác chỉ vì tiền bạc. Hayoon sẽ rất ghét cô bởi vì cô yêu anh nhưng chỉ là trên danh nghĩa còn trái tim thì hoàn toàn không trùng khớp với nhau. Cô chỉ lợi dụng lòng thương của anh để được vỗ về những lúc cô gục ngã. Còn trái tim này vốn dĩ Hanyoung không muốn quan tâm.
"Đúng, em là con người kinh tởm như thế đấy. Em là con người đáng khinh như thế đấy, anh hài lòng chưa ?"
Hanyoung bật khóc, người đi qua đường còn tưởng Hayoon đang bắt nạt cô, "Anh biết em kinh tởm như vậy, sao còn yêu em, sao còn..."
"Chính em cũng không muốn cùng Taehyung mà. Đó không phải lỗi của em Hanyoung..."
Hayoon ôm lấy cả cơ thể đang không ngừng run rẩy của Hanyoung vào lòng. Nhìn người con gái anh yêu phải cam chịu nhiều khổ cực, chính anh cũng thấy rất bất lực. Không phải lỗi do Hanyoung, tất cả đều là do anh, là do anh không thể bao bọc, không thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho người yêu. Khiến cô phải chịu nhiều uỷ khuất, khiến cô phải gồng gánh bao nhiêu vất vả. Chính anh cũng thấy bản thân mình quá đỗi tồi tệ. Lúc nào cũng nói yêu cô nhưng bản thân anh lại không thể bảo vệ, đùm bọc cho người mà anh yêu.
"Anh sẽ lo cho em, không sao đâu mà, Hanyoung..."
---
"Taehyung, giờ..."
Hắn đưa tay lên bụng Jungkook xoa xoa, còn không màng có người lớn tuổi đang ở đây, liều mình vén áo hôn nhẹ lên bụng em, "Con của ba ơi !"
Jungkook vội đẩy đầu hắn ra, mắng, "Anh làm cái gì vậy ? Rốt cuộc chuyện này là sao ?"
Mẹ Kim nhìn hắn, ánh mắt rất mông lung. Taehyung một bộ dửng dưng nhìn lại mẹ mình và Jungkook, hắn chậm rãi nói, "Con không có vô sinh."
Jungkook nghe xong vẫn chưa hoàn toàn thông suốt được. Em chắc chắn rằng mình không nghe nhầm và hắn chắc chắn cũng không có nói nhầm. Nhưng chuyện này nó cứ phi thực tế sao ấy. Vậy còn tờ giấy khám bệnh, tờ giấy hắn đưa cho em tuần trước cũng là giả sao ? Tất cả những chuyện đã xảy ra, đều là do hắn bịa đặt thôi ư ?
"Mày nói cái gì đấy Kim Taehyung ?"
Mẹ hắn lại không hoang mang như Jungkook. Bà bực dọc tiến tới chỗ hắn thật gần, mỗi bước chân đều như muốn dẫm vỡ tan gạch dưới sàn nhà. Hoá ra hắn chỉ đang lừa gạt bà và Jungkook, lừa gạt mọi người một cách trắng trợn. Taehyung nói dối phải gọi là quá giỏi đi, nói dối mà không biết chớp mắt luôn.
Ngược lại, hắn không mảy may sợ hãi hay cảm thấy có lỗi khi đã nói dối mẹ mình và em. Hắn chỉ đảo mắt né tránh ánh mắt đầy tức giận của mẹ, nói một cách nhẹ bẫng như chẳng có chuyện gì xảy ra và hắn cũng chẳng làm gì sai.
"Thì mẹ nghe con nói rồi đó, con không vô sinh."
"Kim Taehyung, vậy còn tờ giấy khám bệnh anh cho em xem là sao, là giả à ?",
Jungkook cũng tiến tới gần hắn, cả hai dồn Taehyung vào sát tường như chuẩn bị muốn giết hắn đến nơi rồi vậy. Cũng đúng thôi, chính hắn đã khiến cả nhà lo lắng như thế mà. Hắn có thể lôi sức khoẻ của bản thân ra để lừa gạt một cách trắng trợn vậy sao?
Có thể bản thân hắn sẽ nghĩ chuyện này là chuyện bình thường, chỉ vì muốn mọi chuyện êm đẹp nên mới nghĩ ra cách nói dối này. Và cũng chỉ vì chuyện bịa đặt ấy của Taehyung mà khiến cho mọi người rất đau lòng.
"Hai người có thôi đi không ?"
Taehyung luồn lách khỏi sự bao vây, dõng dạc tuyên bố, "Con không bao giờ vô sinh! "
"Mẹ xem, con cao ráo khoẻ mạnh đẹp trai thế này mà vô sinh á ? "
"Còn cái tờ giấy hôm nọ tao đưa cho mày là tao ghép thôi ."
Taehyung nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy mình quá giỏi đi. Không ngờ trong tình huống cấp bách như vậy hắn lại có thể thông minh và nhanh nhẹn như thế. Hắn cố tình làm vậy và không muốn nói ra sự thật sớm vì hắn muốn mọi người phải hoàn toàn tin tưởng vào điều đó. Hoàn toàn thuận theo cái kế hoạch điên rồ này để không có bất kì một sơ hở nào, như vậy mới thú vị chứ.
Vả lại cái thai của Hanyoung chưa xác định được rõ ràng thì lời giải thích của Taeyung đối với mẹ Kim và Jungkook cũng chỉ là gió thoảng bên tai mà thôi ! Nếu hắn không làm tới bước này thì dù hắn có nói thế nào đi chăng nữa, mẹ hắn và em cũng sẽ không chịu tin lời hắn nói đâu. Lúc ấy Taehyung sẽ còn mệt mỏi hơn nữa.
Vậy nên ngay sau cuộc trò chuyện ngày hôm đó với Hayoon. Hắn đã nghĩ ra cái trò mèo này để giải quyết mọi thứ với Hanyoung. Nếu cô đã giở trò khốn nạn vậy hắn cũng không ngại ngần gì mà chơi lại Hanyoung một vố đâu.
"Anh hay thật đấy, anh làm vậy để làm gì? "
"Lỡ cái thai của Hanyoung là của anh thật thì anh định không nhận con, không cho ông bà nhận cháu à ? Hay anh sẽ nhẫn tâm bỏ rơi đứa bé ?"
Jungkook cảm thấy trò đùa này đi quá xa rồi, nó vốn dĩ không hề đơn giản như Taehyung nghĩ. Hắn làm cho mọi người lo lắng tới phát ốm xong giờ thản nhiên thốt ra một câu tất cả chỉ là giả nó dễ dàng như vậy sao ? Hắn có biết mẹ hắn đã đau lòng cho hắn thế nào không. Hắn có biết em đã sợ hãi thế nào khi mang trong mình cái thai mà không hề hay biết ba đứa bé là ai không?
"Kim Taehyung, trò đùa của anh không vui chút nào đâu !"
"Ờ, vậy cái thai trong bụng mày là thật à, không phải giả à ?"
"Nó là giả đó, là em làm giả giấy khám thai đó được chưa ?", Jungkook phát cáu rời khỏi phòng.
Taehyung ngơ ngác nhìn mẹ mình, bà thấy vậy cũng chỉ đánh hắn, "Còn không đuổi theo thằng bé đi, quả này mày chết chắc ! "
"Dỗ thằng bé xong đi, mày quay lại đây tao giết mày Kim Taehyung. Sao mày nói dối mẹ ?"
Taehyung nhìn bà xì một tiếng, sau đó chạy theo Jungkook. Hắn tìm