Taehyung bế con gái trên tay, dong dong nó đi khắp phòng. Jungkook giao cho hắn phải giữ bình để con bú, cũng sắp tới giờ ngủ của con bé rồi, giờ hắn phải dong dong con bé mấy vòng nữa mới được đặt xuống. Taehyung xuýt xoa hai cánh tay mỏi nhừ của mình, lầm bầm, "Tất cả là tại con, cục cứt nhỏ! "
"Tại sao, tại sao con lại hành xác ba lớn như thế chứ ?"
Hình như con bé ngay thấy tiếng hắn than vãn thì phải, mấy giây sau liền mở mắt nhìn hắn chăm chăm. Đôi mắt nó vừa to tròn vừa long lanh nước, Taehyung cảm tưởng như hai hòn bi ve vậy. Hắn thầm cảm ơn Taekyung lúc thức dậy không mè nheo khóc lóc nếu không thể nào Jungkook cũng quát tháo hắn một trận. Bế được một lúc, con bé vẫn ngoan ngoãn nằm trong tay hắn. Khóc không khóc mà cười không cười, chỉ tròn mắt nhìn hắn.
"Gái đừng có nhìn ba nữa, hay con thấy ba đẹp quá...", chưa nói hết câu, bỗng ở đâu ra mùi gì đó vô cùng kinh khủng xộc thẳng lên mũi Taehyung khiến hắn suýt chút nữa nôn mửa.
Hắn ngưng nói, hít hít mũi, "Cái mùi quái gì mà tởm vậy ? "
"Kim Taekyung, đừng nói con ỉa đùn đấy. Nếu không ba lớn sẽ ngay lập tức từ mặt con đó cục cứt nhỏ."
Hắn cắn răng sờ sờ bỉm của con bé, thấy nặng tay, trong đầu thầm nói, mày chết chắc rồi Kim Taehyung. Hắn cứng đờ đặt con bé xuống giường. Cứ thế bỏ mặc nó ở đấy chạy xuống nhà tìm Jungkook, em đang pha sữa cho Taekyung.
"Jungkook, mày lên xem con gái mày kìa, nó ỉa đùn rồi. Cục cứt nhỏ ỉa ngay trên người tao đấy ! "
"Giời ạ, nó ỉa đùn giờ người tao toàn mùi cứt trẻ con.", hắn kinh hãi lột áo ném ra xa.
"Công chúa nhỏ của em trắng trẻo, xinh xắn như thế mà anh suốt ngày cứ kêu con bé là cục cứt nhỏ. ", Jungkook liếc Taehyung
Bao nhiêu là vất vả sinh con, mang nặng đẻ đau em đều gánh chịu hết cả rồi vậy mà có chăm con một lúc thôi hắn cũng không làm được. Lại nhớ lúc em mới từ bệnh viện về hắn cứ hứa lên hứa xuống hẹn ra hẹn vào là sẽ giúp em chăm bẵm con gái, em sẽ không phải chịu vất vả thêm nữa đâu. Vậy giờ thì sao, bé con mới ỉa đùn ra bỉm một tí mà hắn như nó ỉa ra người hắn không bằng.
Nhớ lần đầu tiên Taehyung bế Taekyung trên tay, hình như con bé nó ghét hắn thì phải. Nó được bà nội bế thì chả sao, ấy vậy mà qua tay hắn nó lại ỉa tràn cả bỉm. Lần đầu tiên Taehyung tỏ ra kinh hãi muốn né Taekyung cả trăm mét. Trong khi đó là con gái đầu lòng của hắn, đứa con gái mà hắn đã mong mỏi từng ngày con bé chào đời.
"Thế anh để con bé ở đâu rồi ?"
"Nằm trên giường đó, thôi lên dọn hộ cái đi. "
"Tí mùi cứt mà dính trên giường là tao sợ lắm !"
Jungkook nhìn hắn với vẻ, anh chả được cái bộ dạng gì, sau đó chạy lên phòng thay bỉm cho Taekyung. Taehyung chạy theo sau, đứng nép ở ngoài cửa ngó vào. Không phải là xem cách em thay bỉm cho con gái để