*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôi không tìm được lý do nào khác ngoài chuyện thay khăn nên cứ nói thế vậy. Nam sinh mở cửa cho tôi cũng không để ý mà đi vào phòng, nói lớn: “Chuẩn bị xong chưa? Không phải tôi nói mọi người cắt tay để vẽ mũi tên sao?”
Tôi ôm khăn lông, đứng ở cửa phòng tắm nhìn sang.
Trên giường đặt một tấm giấy rất lớn với nhiều ký tự. Có lẽ không tìm được cái gì thích hợp hơn nên để một cái ly dùng một lần có sẵn trong phòng để lên trên. Nhìn có cảm giác là kh ông phải ch ơi b út tiên, mà là đĩa tiên, nhưng do không có đĩa nên dùng cái ly dùng một lần thay thế.
Cô gái quỳ gối trên giường, tay cầm dao rọc giấy nhìn tay mình nói: “Đau mà, mấy người là con trai, làm đi.”
“Việc này phải máu con gái mới linh mà! Nhanh đi nào, có mỗi mình cậu là con gái.”
Tôi mở miệng nói: “Các bạn đừng chơi trò này. Lầu 16 này khá đặc biệt, không phải chuyện đùa đâu. Có đôi khi cũng nên chú ý một chút.”
Tôi không thể nói huỵch toẹt ra rằng khách sạn thật sự có ma, có lẽ bọn họ sẽ không tin. Nhiều lúc, hư hư thực thực mới khiến người ta tin tưởng.
Nam sinh kia quay đầu lại nói với tôi: “Chúng tôi đều biết rõ, ban nãy đã ký tên cam kết ở lầu 1 rồi, tới đây chẳng p hải để tìm kích thích sao?”
“Có đôi khi tìm được không chỉ là kích thích.”
Cô gái tay cầm dao chạy tới bên cạnh tôi nói: “Chị, ở đây có đúng không, ban nãy chúng tôi đều thấy.”
Một nam sinh khác nói: “Dấu tay máu bên ngoài nhà hàng đúng không? Tôi tin chắc là do người ta vẽ thôi.”
“Bên ngoài nhà hàng có dấu tay?” Tôi nghi hoặc lập lại.
Một nam sinh khác nói: “Chị là nhân viên chắc phải biết rõ, cái đó là người ta vẽ đúng không? Các người làm mà phải không?”
Cô gái chu môi, bướoc sang nói với nam sinh: “Để tôi nghĩ lại đã, dùng máu tôi đó, tôi phải suy xét lại cho kỹ.”
“Em gái à, đừng đùa giỡn, chuyện này chỉ có em là nguy hiểm nhất,” toi nói, “không biết chừng em thật sự thành người thứ nhất gặp chuyện, những chuyện này thà rằng tin là có chứ đừng nghĩ là không.”
Tôi vào phòng tắm thay khăn, vừa bước ra đã bị nam sinh kia đẩy ra khỏi phòng nói: “Đổi xong rồi thì đi đi, bọn tôi muốn tắt đèn chơi trò chơi.”
“Ai, các bạn thật muốn chơi ư, thật sự rất nguy hiểm.”
“Được rồi được rồi, dù cho ở khách sạn bị quỷ bóp chết, cũng không quan hệ tới khách sạn.”
Tôi bị đẩy
ra ngoài, cửa phòng sập mạnh trước mặt.
Tôi định gõ cửa lại, nhưng rồi lại do dự. điều cần nói cũng nói rồi, bọn họ kiên trì thế tôi có thể làm được gì?
Tôi đẩy xe đi vào thang số 2 thấp giọng nói: “Mình đã nhắc nhở rồi, nếu bọn họ cứ làm vậy, tới chừng xảy ra chuyện thì cũng không thể trách mình được, mình thật sự nỗ lực ngăn cản rồi.”
Thang số 2 từ từ xuống tới lầu 10, đẩy xe ra khỏi thang, tôi thở dài. Còn chén canh mắt cá chết kia tôi đổ vào bồn cầu hay sao đây?
Cất xe về lại phòng, đại tỷ vẫn y nguyên như khi tôi rời đi. Tôi đem chén canh tới nhà vệ sinh đổ sạch rồi quay đi, không buồn nhìn lại.
Trong đầu vẫn nghĩ về đám học sinh trong phòng bannãy, sao bọn họ không nghe lời tôi khuyên chứ? Tông Thịnh nói, những người không chịu nghe lời khuyên gọi là phản nhĩ. Trong số bọn họ chắc có người có phản nhĩ. Nếu thật sự xảy ra chuyện, có lẽ cô gái dùng máu làm vật dẫn kia sẽ là người đầu tiên có chuyện.
Đúng rồi! Lúc gặp bọn họ trên đường tôi không để ý đếm, nhưng rõ ràng không chỉ có một cô gái, nhưng sao bọn họ nói chỉ có một người là nữ? còn người kia là sao? Nam sinh sao?
Không đúng. Vừa rồi ở trong phòng có ba nam sinh, bọn họ đều cùng tôi nói chuyện, còn có một nữ sinh ra đứng cạnh tôi, còn có một người ngồi trên mép giường, đưa lưng về phía tôi, vẫn luôn không nói gì, tóc lọn quăn thật dài… chẳng phải là nữ sinh là gì?
Tim tôi như ngừng đập, trở lại bàn, run rẩy mở thông tin khách thuê phòng.
Lầu 16 không giống các tầng khác, các tầng khác chỉ cần một giấy chứng minh là được, không có gì đặc biệt cũng không cần thêm, nhưng tầng 16 do đặc biệt nên chúng tôi luôn tra thông tin khách thuê kỹ càng, còn lý thêm ít bảng biểu nữa, như là tự nguyện tham gia, hiểu rõ dịch vụ đặc biệt của lầu 16, không bị cao huyết áp và các bệnh tim mạch này nọ…
Hệ thống hiện rõ, phòng 1601 có bốn người, ba nam một nữ.
Vậy, cô gái đưa lưng về phía tôi, tóc dài uốn quăn là ai?