*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đại thẩm kia căn bản là không nghĩ tới tôi lại là bạn gái của Tông Thịnh, trên mặt càng thêm khó coi. Tiểu Mễ vẫn kéo tay tôi nói xin lỗi, nhưng không ai thèm nghe cô ấy.
Bà ta lôi bạn đi, thở phì phì, vừa đi vừa nói: “Hừ, nhà các người, thái độ này, đừng mong bán được cho ai.”
“Hừ! Ta bán xong, ta liền gọi điện thoại cho ngươi, đi nhà ngươi đốt pháo cho ngươi báo tin vui nha!”
Bọn họ người đi, Tiểu Mễ mới buông tôi ra, nhìn tôi rồi nói: “Ai! Mấy ngày nay thật đúng llà, tới hỏi cũng chẳng có mấy ai, thật vất vả tới một người thì bị em đó, tiểu lão bản nương đuổi đi.”
“Hừ! Tiền của loại người này, không cần cũng được. Nếu không về sau bất động sản cũng đau đầu đấy.” Bất quá nói với bà ta xong thì tim tôi đập lại nhanh hơn lên, tay chân cũng run nhè nhẹ. Ban nãy sao tôi lại dũng cảm đến thế, trước giờ tôi chưa phát hiện mình cũng có thể cường hãn tới vậy.
Tiểu Trần cười gượng đi qua, “Ưu Tuyền, em nhập viện sao? Thôi về nhà nghỉ ngơi cho tốt đi, tới đây… không phải thêm phiền sao? Những việc này, công ty có bộ phận chuyên nghiệp xã giao đi xử lý. Chúng ta nói như thế nào đều phải……”
“Tôi tới tìm Tông thịnh.” Tôi cắt ngang. Giờ ngẫm lại, xác thật vừa rồi làm có chút quá mức. Nhưng vừa rồi tôi khống chế không được, chỉ muốn mắng người thôi.
Tiểu Trần nói: “Cậu ta bên công trường, nhưng bây giờ bên đó không cho bộ phận bán hàng chúng ta vào. Hay chút cô gọi điện cho cậu ấy đi. Lão Tổng cũng đang ở đây.”
Tôi ngẫm nghĩ xem lát nữa gặp ông thì phải nói chuyện như thế nào, nhất là chuyện ban nãy tôi đuổi khách ở trong phòng này đi. Vừa lúc đó thì tôi thấy một chiếc xe bán tải quen thuộc ngưng ở phía trước phòng làm việc bằng kính. Quanh đây, cũng chẳng có mấy chỗ có thể đậu xe. Bởi vì đây là công trường, nên mọi người đều không thích dừng xe chỗ này vì cảm thấy quá nhiều bụi.
Tôi vội đi ra khỏi phòng, chặn Ngưu Lực Phàm vừa xuống xe lại.
Ngưu Lực Phàm nhìn thấy tôi, có điểm ngoài ý muốn, vội vàng nói: “Sao em lại tới đây? Em xuất viện, hay là trốn rađây?”
“Em có một số việc hỏi anh.” Vừa nói tôi vừa đẩy hắn lên xe. Hắn có điểm khó xử, nhưng vẫn lên xe. Tôi ngồi ở ghế điều khiển phụ, liền nói: “Lái xe đi!””
“Có cái gì mà ở chỗ này nói không được sao? Lái xe đi đâu? Một hồi anh tìm Tông Thịnh còn có việc đó.”
“Lái đi đã. Giờ anh ấy không
rảnh, đang bận với ông.”
Ngưu Lực Phàm có chút không tình nguyện mà khởi động xe, xe chậm rãi lăn bánh trên đường, hắn nói: “chạy vòng quanh đi vậy. Chút nữa anh tìm Tông Thịnh là có chuyện quan trọng.”
Tôi suy nghĩ, vẫn hỏi: “anh tìm anh ấy chắc là có quan hệ với việc của Thẩm Hàm đi.”
Ngưu Lực Phàm mặt déng còn thư thái, nghe tới thì trầm trọng lên: “em đã biết? Cũng đúng, tin tức lan ra vậy, không biết cũng khó. Tuy rằng không phải tin gì đầu đề, nhưng ở trong tin tức, vẫn là tin nóng.”
“Rốt cuộc sao lại thế này? Tông Thịnh sao lại phát cuồng? Anh lại là như thế nào ngăn lại?”
“Có thể không nói cái này sao? Nói cái này anh sợ anh lại phải đánh người.”
“Vậy được, anh nói việc của anh đi.” Tôi đáp. Tôi không biết sẽ hỏi được gì, chỉ có thể chờ nghe.
Ngưu Lực Phàm không nói chuyện, quay xe, sau đó mới nói: “Lúc ở bệnh viện cậu ta không phải đã hỏi anh muốn như thế nào đối với Thẩm Hàm, cậu ta tôn trọng quyết định của anh sao? Nhưng chuyện này, anh căn bản là không biết quyết định như thế nào.
Anh biết Lão Bắc cùng Thẩm gia giữ lại đứa bé của Thẩm Hàm, chính là vì làm chuyện xấu. Anh cũng biết đứa bé vận mệnh căn bản là không có khả năng tốt lên. Nó nói không chừng căn bản là không thể sống được đến ngày sinh ra, dù cho anh mang theo Thẩm Hàm xa chạy cao bay, Thẩm Hàm nguyện ý sao? Cô ấy chính là cái thiên kim đại tiểu thư, công chúa mười phần. Kêu cô ấy cùng anh đi ra ngoài chịu khổ, cô ấy nguyện ý sao? Mà dù cho Thẩm Hàm nguyện ý, chúng ta đi rồi, sinh đứa nhỏ ra rồi làm sao?
Cũng như Tông Thịnh, bị thiết kế việc ra đời, có thể hạnh phúc sao?
Nói không chừng Thẩm gia còn sẽ tìm được đứa nhỏ này, giữ cho nó tồn tại, vì hoàn thành đại trận, sau đó hấp thu phụ cận âm khí, làm phụ cận đều sinh bệnh, này thường xuyên xuất hiện tai nạn xe cộ.
Hừ, nếu anh thật sự làm như vậy, không phải tạo nghiệt sao? Nhưng nếu không như vậy… Lúc trước khi Thẩm Hàm vừa nói có con với anh, anh phải lập tức kéo cô ấy đi bệnh viện xử lý. Nhưng giờ thì...