Sau một buổi chiều cắm rễ ở quán internet thì hai đứa mới lết xác ra ngoài, vào thanh toán nhưng nhất quyết anh chủ quán không nhận tiền và mong muốn được hôm chơi game cùng Duy, thế thì chịu rồi Duy không thể nào từ chối mặc dù hơi ngại...
Hai đứa kéo nhau đi ăn lẩu thì gặp Quân, cái người đẹp trai bạn Duy suýt nữa thì cua cả Dương, kết quả là lại ngồi ăn chung. Tuy nhiên khi đồ ăn còn chưa được mang ra thì Vân Anh đã gọi hỏi về chưa để đi ăn vì Uyên đi liên hoan cùng câu lạc bộ võ, không thể bỏ Vân Anh một mình nên tất nhiên phải gọi cả Vân Anh ra cùng cho vui, dù sao cũng có cả Quân ở đó, để mình Quân làm "bóng đèn" cũng không được, cái gì cũng phải có đôi có cặp, kể cả làm "bóng đèn" cũng thế.
Vân Anh có vẻ có cái nhìn từ đầu không tốt về Quân nên khi phải ngồi kế Quân thì mặt lặn lùng mặc dù Quân vô cùng ga lăng kéo ghế ngồi cho rồi mở nắp chai giúp. Tuy nhiên với một con người đào hoa như Quân thì làm cái gì cũng là thính, và chỉ để cua gái dễ dàng thôi nên Vân Anh đương nhiên không chút để ý.
- Đúng rồi Trần Minh Quân, anh nói xem có phải Đặng Minh Duy cũng đào hoa như anh đúng không?
- Oan thế, anh có đào hoa à?
Minh Quân vừa nói xong thì Vân Anh ngồi kế bên bị sặc, Dương và Duy thì phì cười
- Anh thấy chưa? Ai cũng phản đối kể cả bạn của anh đấy. Anh nói xem có phải bọn anh cũng giống nhau không?
- Thế thì em chưa biết gì rồi, hôm đi đá bóng cùng Duy mà bao nhiêu em đứng cổ vũ anh Duy cố lên, vừa nghỉ một lúc thì thi nhau chạy lại đưa nước cho anh Duy... anh có ai đâu mà kêu anh đào hoa
Vừa nghe đến đây Thùy Dương đã liếc mắt qua nhìn bạn trai
- Anh có nhận không?
- Anh đoán nước đó không ngon nên anh không uống á
Mặt Duy tỉnh bơ, nước khoáng thì giống nhau cả chứ ngon với không ngon cái gì. Duy liếc nhìn bạn Quân bằng ánh mắt trìu mến, có một thứ bạn thật biết phá vỡ hạnh phúc gia đình nhà người ta.
- Anh nói xem...
Dương còn chưa nói hết câu đã được bạn trai cho nguyên con tôm vừa bóc vỏ xong vào miệng, gì chứ để Nguyễn Thùy Dương mà nổi hứng nói lên thì không biết bao giờ mới hết câu chuyện nghi ngờ người yêu, thế nên Duy phải dập tắt ngay từ khi bắt đầu cho lành.
Đang ăn uống vui vẻ thì Duy đi ra nghe điện thoại, quay vào mặt cũng chẳng biểu lộ cảm xúc gì, kéo ghế ngồi xuống thở dài
- Mai anh vào Sài Gòn
Dương ngồi nhẩm đếm lại xem tên người yêu về được mấy hôm, tính ra mới có 1 tuần, có lẽ là vào sớm training để có sự chuẩn bị tốt nhất cho trận chung kết.
- Bạn kêu về 10 ngày mà?
Chưa kịp để Dương nói gì Quân đã hỏi trước, vì Duy còn có hẹn với hội bạn đi đá bóng thêm hôm nữa trước khi vào nên Quân mới nhớ cả lịch của Duy luôn.
- Có lịch quay trailer mà quên mất, thôi hẹn sau lần sau
- Duy người nổi tiếng á anh, hết giải này đến giải khác nên lần sau chắc cũng hết năm, anh đừng tin
- Anh hiểu mà
Quân gật gật đầu
- Để em tính xem quen nhau được 2 năm em gặp anh được nhiêu lần nào? Không nhiều,trên đầu ngón tay thôi
- Mùa sau anh về Hà Nội rồi còn gì
- À gặp nhau ít ít em còn thấy anh đẹp trai chứ nhìn nhiều em chán anh á
Thùy Dương buông câu phũ phàng,cả Vân Anh và Quân phì cười còn Duy đơ mặt, rốt cuộc là chỉ vì đẹp trai nên Thùy Dương mới yêu anh à? Có người yêu nào như này không?
- Anh đánh em á
- Anh chán em rồi chứ gì?
Dương nhướn mày nhìn Duy
- Rồi... anh thua
Duy xua xua tay, nói lí lẽ làm sao lại cái con người này được, chịu thua là đúng rồi còn gì. Sau đó Dương không nói thêm gì nữa vì cãi nhau với Duy thì Duy ít khi nói lại lắm mà nói một mình nhiều sẽ chán ~~
Sau buổi ăn free cho bạn Duy trả tiền thì Vân Anh nghĩ cũng nên chuồn cho đôi bạn trẻ tâm sự. Tuy nhiên Dương cũng nhớ ra là nhận làm một đống bài tập mà chưa làm xong nên cũng muốn về