Editor: Cafe26Lời nói rất rõ ràng là hỏi Lạc Thiển, Lạc Thiển lập tức gập đầu nói: “Đến”.
Lạc Thiển chưa bao giờ chơi trò chơi của họ, lần đầu tiên thua rồi, cô gái hỏi cô chọn lời thật lòng hay là mạo hiểm, cô trả lời lời thật lòng.
Kết quả cô không ngờ cô gái kia thẳng thắn như vậy, đến trước hỏi: “Cô có phải có ý với Quý Sanh không?”Lạc Thiển đối với ánh mắt khiêu khích của cô gái kia, không hoảng loạn nói: “Có chút”.
Phương Tử Chu nghe được cười lên, nhỏ giọng nói: “Được lắm, tôi biết cậu có ý đối vói Quý Sanh”.
Lạc Thiển cười, cẩn thận quan sát biểu cảm của Quý Sanh, phát hiện anh dường như không nghe lời cô nói vậy, vẻ mặt không có biểu cảm không biết đang nghĩ gì.
Cô gái đối diện lại hỏi: “Có chút là bao nhiêu”.
Lạc Thiển lạnh nhạt nói: “Đây là câu hỏi thứ hai rồi”.
Ý là cô từ chối trả lời.
Phương Tử Chu bên này dường như bị xô đây nên cười chút, không vui, dùng lực vỗ vai Diệp Thanh.
Diệp Thanh trừng mắt nhìn cậu, không nói gì, lặng lẽ di chuyển ra một chút.
Đến Quý Sanh không nói gì đang quan sát cũng nhếch mép.
Cô gái đối diện biểu cảm cứng đờ, không nói thêm gì tiếp tục trò chơi.
Lần thứ hai Lạc Thiện lại thua, lần này cô chọn mạo hiểm.
Người con trai bên cạnh cô gái kia có ý xấu cười nói: “Bàn bên kia có tên mập, cô đi hỏi wei chat của cậu ta”.
Lời vừa nói ra, người xung quanh đều im lặng.
Đang ngồi có lẽ ngoại trừ Lạc Thiển ra, không có ai biết được tên mập kia là cái đồ gì.
Lạc Thiển không biết sợ,