Vì đến công viên, Dư Xuyên đặc biệt mặc quần áo mới.
Áo sơ mi trắng như tuyết mặc trên người mang theo vẻ rực rỡ khó tả, cả mùa thu khô hạn cũng tươi đẹp hẳn lên.
Ngược lại với y, trên đường đi Trình Hạo ở phía sau đẩy xe lăn ngáp liên tục, sống cứ như mấy loài động vật về đêm.
Khi hai người đến công viên, y như Trình Hạo nghĩ, chỉ có một nhóm bác trai bác gái vội vã đi sớm.
Người khoe chim thì khoe chim, người đánh cờ thì đánh cờ, người luyện kiếm thì luyện kiếm, người đánh Thái cực quyền thì đánh Thái cực quyền.
Sáng sớm chim hót vang, hoa thơm đua nhau khoe nở vậy đúng là thiên đường cho những người lớn tuổi.
Vì vậy, khi bọn họ đi dạo trong công viên, nhìn xung quanh không có người trẻ tuổi nào, hai người xen lẫn trong nhóm người tóc trắng có vẻ không thích hợp lắm.
"Đây là công viên dành cho người lớn tuổi hả?" Đi một lúc lâu cũng không thấy cảnh sinh động muốn xem, Dư Xuyên bắt đầu có chút ủ rũ.
Trình Hạo giải thích với y: "Không phải, ít người trẻ tuổi thích dậy sớm.
Chỉ có những nhóm bác trai bác gái buổi sáng không ngủ được.
Đa số mọi người thường đến vào buổi tối."
Dư Xuyên bất mãn, "Nhưng buổi tối có gì vui? Tối như vậy! Không sợ trộm sao!"
"Buổi tối rất vui," Trình Hạo vừa đi tới ven hồ vừa nói chuyện, chỉ vào quảng trường cách đó không xa, "Đó là quảng trường, buổi tối có âm nhạc có suối phun, có các thím nhảy quảng trường, còn có khu vui chơi giải trí cho trẻ em, mấy gian hàng bày đồ ăn vặt...!rất náo nhiệt!"
Không giải thích còn tốt, giải thích xong Dư Xuyên càng thêm bất mãn, "Sao cậu không nói sớm hơn! Làm hại tôi đi một chuyến tay không..."
"Tôi..." Trình Hạo thầm nghĩ: không phải anh là người một hai đòi tới công viên buổi sáng sao? Nhưng vì không muốn chọc tới quỷ tính tình không tốt này, hắn đành phải giảng hòa, "Buổi sáng cũng tốt mà, buổi sáng yên tĩnh! Anh xem, lúc này ít người không khí trong lành, tập thể dục rèn luyện thân thể một chút, càng khỏe mạnh hơn!"
Dư Xuyên hừ nói: "Tôi không cần tập thể dục!"
"Không cần tập thể dục nhưng cũng cần phải tu luyện đúng không? Người ta tu tiên đều phải hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, hơn nữa kế hoạch là mỗi ngày vào buổi sáng.
Nếu lúc này anh tu luyện chắc chắn sẽ tốt cho linh thể."
"Ai lại tu luyện ở trong công viên!"
"Nhiều lắm, rất nhiều sách đều viết như thế.
Một số người đi dạo trong công viên bắt gặp người quét rác là nhà sư sau đó cho họ những lời khuyên để tu luyện tu tiên.
Một số người được sinh ra đã có dị năng, phát hiện công viên linh khí ngầm rất dồi dào, cuối cùng tu luyện thành công phi thăng thành tiên."
"Có sách như thế nữa sao?"
"Đương nhiên, tiểu thuyết tu tiên đô thị!"
"Cái gì cái gì!" Dư Xuyên nghe không hiểu, có chút tức giận, "Cậu đừng nói mấy thứ đó với tôi, tôi không biết được chưa!"
"Được được," Trình Hạo vội vàng dỗ dành y bắt đầu xù lông, "Ý tôi là, công viên vào buổi sáng là một nơi tốt! Dù có ít người nhưng nhiều thực vật và động vật nhỏ.
Không khí trong lành nhiều linh khí! Chắc chắn rất thích hợp với anh."
"Mấy cái cậu nói tôi ở trên núi đã nhìn hai năm! Nhìn đủ lâu rồi!" Dư Xuyên quay đầu sang một bên, "Tôi muốn tới chỗ đông người!"
"Được rồi..." Trình Hạo không còn cách nào khác, đành phải đẩy y sang phía cổng khác.
Hai người đi vào qua cổng phía nam, đi qua toàn bộ công viên, ngước mắt lên nhìn cổng phía bắc.
Khi bước đến cổng phía bắc, chợt thấy chỗ bồn hoa ngồi nghỉ ngơi ở lối vào rất đông người, mặc dù họ đều là người cao tuổi nhưng hầu hết họ đều có quầy hàng trước mặt, thậm chí có người còn vừa nói chuyện điện thoại vừa khoa tay múa chân.
Trong công viên còn bày hàng quán?
Trình Hạo chưa bao giờ đến đây vào buổi sáng, vì vậy hắn không biết những người này đang làm gì.
"Có phải họ đang bán gì không?" Dư Xuyên cảm giác được linh khí rất sung túc, tâm trạng của y lại tốt lên.
Trình Hạo đẩy y về phía bồn hoa.
Một bồn hoa tròn dài hơn mười mét, xung quanh xếp vài chiếc ghế đá, thực sự có rất nhiều người.
Ngồi, đứng, đi dạo, có người còn cầm bảng hiệu trên tay.
Trình Hạo đẩy xe lăn tự mở ra một con đường nhỏ, "Làm phiền một chút!"
"Ồ," Cả hai nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhóm bác trai bác gái, "Có thanh niên tự đến này, tích cực quá!"
Dư Xuyên trợn mắt ngoác mồm, ngay sau đó y nhìn thấy tấm biển do người bên cạnh cầm, trên đó có dòng chữ: "Thông báo tìm bạn trăm năm..."
Trình Hạo chợt hiểu ra, "Đây không phải là cộng đồng hẹn hò của Lệ Thành trong truyền thuyết sao?"
Hai người họ giống như cừu non bị kẹt trong hang sói, rất nhanh họ đã bị nhóm bác trai bác gái vây xung quanh.
"Hai người là anh em à? Điều kiện ngoại hình trông rất ổn.
Hai người đã kết hôn chưa? Có bạn gái không? Dự định sinh bao nhiêu đứa con?" Một ông chú đeo kính hỏi.
"Không, không có, hai tụi cháu đi ngang qua xem một chút." Trình Hạo cười gượng một tiếng, cố nén càng ngày càng nhiều người bao vây.
"Đừng đinvội, trước tiên có thể tìm hiểu xem cậu đang tìm mẫu người như thế nào?" Người xem không thuận theo càng không buông tha.
"Con gái tôi là tiến sĩ, hồi còn đi học rất là ngoan chăm chỉ học hành, giờ đi làm rồi, trong quan hệ không có người khác giới cũng không có thời gian nghĩ đến chuyện kết hôn.
Cậu em này, cậu có muốn tìm hiểu chút không? Cho cậu xem ảnh con gái của tôi..."
"Con gái của tôi rất đẹp, năm nay mới ngoài hai mươi tuổi, cũng trạc tuổi cậu, hẳn là có chủ đề chung!"
"Gia đình tôi có năm dãy phòng và hai chiếc BMW.
Nếu kết hôn, cậu có thể có của hồi môn!"
"..." Một đám người vội vàng tiến cử con gái của bọn họ.
"Ầy nhóc con này chân cẳng không tốt à?" Một bác gái chú ý tới Dư Xuyên, "Làm sao vậy? Là bẩm sinh hay sau này mới bị? Có ảnh hưởng đến đời sống vợ chồng sau khi kết hôn không?"
Trình Hạo thấy bác gái đưa tay ra muốn sờ soạng, lập tức chặn tay bác gái, nói: "Cháu đánh! Lúc mới thành niên em ấy muốn hẹn hò nên cháu đánh gãy chân em ấy!"
Nhóm bác trai bác gái chết lặng trước câu nói của hắn, trong phút chốc yên tĩnh lại.
Dư Xuyên cũng ngẩng đầu nhìn hắn, trong ánh mắt tràn ngập hai chữ cạn lời.
Nhưng ở trong mắt người khác, giống như một người em trai đáng thương vô tội, hướng mọi người âm thầm tố cáo người anh trai biến thái này có quá nhiều khống chế.
"Cậu có tật xấu phải không! Sao cậu lại ra tay nặng như vậy với em cậu! Cậu có còn là người không!" Một ông chú mắng té tát.
"Yêu sớm thì có sao! Các chuyên gia đã nói ở tuổi dậy thì yêu sớm là rung động bình thường! Làm sao cậu có thể...!Ầy!"
"Người đàn ông này thật quá tệ! Sau khi kết hôn nhất định có xu hướng bạo lực gia đình, không thể chọn!"
"Đúng! Đối xử với em ruột còn như vậy, đối xử với vợ như thế nào đây? Người đàn ông này thật khủng khiếp!"
Có người lợi dụng lúc hỗn loạn đã lấy điện thoại chụp ảnh Trình Hạo, "Một người đàn