Vòng hai tiếp tục, cô là người đi trốn. Hoàng Vũ là người đi kiếm. Cô nhớ tới lúc nhỏ. Mỗi khi chơi trốn tìm bởi vì cô trốn quá kỹ hay tại vì cô không quan trọng nên mọi người không kiếm thấy hoặc quên mất cô. Ngồi im trong bóng tối, cô nghĩ rằng sẽ chẳng có ai kiếm được cô hay họ đã có đội chiến thắng.
Tuyết Băng thẫn thờ chìm trong suy nghĩ đến khi cô nhìn thấy một bóng dáng đen đứng trước mặt vừa sợ hãi vừa kinh ngạc. “ Là ta.”
Cậu kéo tôi ra khỏi bóng tối. Bàn tay ấm áp nắm chặt lấy bàn tay lạnh lẽo của cô. Nói không xúc động là giả. Hoàng Vũ xuất hiện như một hoàng tử giải cứu công chúa. Lần đầu tiên, cô có cảm giác mình thật sự là một cô công chúa được hoàng tử tìm thấy. Khoảng khắc ấy in sâu vào trái tim của cô. Người đối diện cô cười nói:
“ Mình là của Băng.”
Giọng nói ấm áp đánh tan những bối rối trong lòng của cô.
Cô gật đầu. Hai người cùng nắm tay nhau xuất hiện. Họ là đội tìm thấy đồng đội nhanh nhất. Họ lại chiến thắng. Đội chiến thắng hai vòng coi như thắng cuộc. Cầm phần thưởng trên tay cô vừa cảm động vừa vui vẻ!
Mấy cô gái đó lại tìm đến cô hỏi:
“ Hoàng Vũ thích cô! “
“ Thích thì sao? Không thích thì sao?”
Họ không nghĩ cô sẽ trả lời như vậy. Cả đám đang ngơ ngác thì thầy xuất hiện hô giải tán.
Có những người không biết tự lượng sức mình âm thầm hãm hại cô đều bị cô đánh tơi tả. Cũng phải cám ơn mấy tháng qua được cậu chỉ dạy. Cô đã học vượt cấp hơn bọn họ mấy cấp rồi.
Vậy mà vẫn có người không muốn sống chết khiêu chiến với cô. Không phải cô không thể giải quyết mà nợ đào hoa của ai thì người đó tự tới mà giải quyết.
Cô nói nhỏ:
“ Cô gái đó thích cậu! Cậu tự tới giải quyết đi.”
“ Được.”
Một lúc sau, cô gái đó khóc lóc chạy đi. Trước khi đi còn lườm liếc cô một cách độc ác. Còn mắng cô:
“ Cô giỏi lắm! Hồ ly tinh.”
Nội ơi! Thật oan uổng. Cô thật vô tội nha. Cô xấu xí mà làm nổi hồ ly tinh sao? Mà nói đến thì cũng phải trách cậu quá đẹp trai nha! Mang một đống rắc rối cho cô.
“ Cậu nói gì mà người ta khóc vậy?”
“ Tôi yêu em.”
Mẹ ơi! Còn cho người ta sống nữa không! Lần đầu tiên, cô không phải được tỏ tình mà là bị tỏ tình gián tiếp đó trời ạ!
Những cơn mưa nối tiếp nhau, tình cảm đã phát triển nhanh chóng đâm chồi rồi lớn lên như cây non xanh tươi mơn mởn. Nhanh đến cả người trong cuộc như cô cũng cảm thấy choáng váng huống chi người ngoài!
Cô mở mắt ra. Trái tim như muốn bay ra:
“ Á..”
Cậu bịt miệng cô lại:
“ Khẽ thôi. Muốn gọi mọi người tới sao? “
Nhìn kỹ lại gương mặt baby đẹp trai trước mặt cô nhỏ tiếng