Cứ tưởng như mãi mãi xa nhau. Cứ nghĩ sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại. Nhưng cô đã quên. Mỗi năm vào mùa hè đều tổ chức giải thi đấu.Nay cũng như vậy, thầy cô cũng dẫn dắt bọn cô tiếp tục thi đấu tranh giải. Lần này, cô cũng được tham gia.Không có ai trực tiếp chỉ dạy cho cô nữa. Không có cậu ở bên cạnh nữa. Bất ngờ nhất khi thấy cậu xuất hiện. Mà sao thấy có thể im lặng như thế chứ. Hoàng tử của tôi xuất hiện, ánh mắt mọi người sáng lấp lánh. Chúng tôi nhất định sẽ chiến thắng. Không phụ sự mong đợi của mọi người. Cậu chiến thắng. Còn tôi lại đang ngồi bên đàn anh của mình. Cậu thường liếc mắt qua nhìn tôi. Tôi lại giả vờ như tâm rất tịnh như sóng gió trong lòng lại cuồn cuộn. Làm ơn đừng nhìn tôi nữa. Tôi mỗi bước sang phía đó mất thôi. Đàn anh cũng chiến thắng. Ba người chúng tôi đều giật hết 3 giải nhất. Mang vinh quang về cho đội nhà. Lần này, tôi cũng không đứng về phía cậu. Bởi vì tôi đã và đang đứng bên cạnh một người khác. Tôi không biết mình có thay đổi quá nhanh hay không? Tôi cũng rất khó xử. Trái tim như bị xé làm 2 mảnh. Tôi biết mình tham lam và ích kỷ lắm. Nhưng tôi vẫn sống đúng nguyên tắc của mình. Đã chia tay là chấm hết. Trước đây, cậu từng hỏi tôi : “ nếu như một ngày cậu chết đi! Liệu tôi có tới thắp nhăng hay không? “Tôi thảnh nhiên trả lời : “ không ““ Tại sao? ““ Tốn tiền mua nhang ! “Cậu cười bảo:“ Biết ngay mà! Đảm bảo sẽ không rơi một giọt nước mắt nào đâu!!!”Tôi nghĩ sẽ không có lúc đó đâu. Vì biết đâu, cậu mới là người chết sau tôi. Tôi sẽ không có thể thắp nhang cho cậu. Mà chắc gì cậu sẽ đến và thắp nhang cho tôi? Tôi còn nhớ rõ, một lần ở nhà thờ. Chúng tôi cũng thề. Nguyện sẽ yêu nhau đến đầu bạc răng long. “ Sau này, anh hứa sẽ lấy em làm vợ! Nếu trái lời sẽ ế suốt đời! “Nhưng tất cả chỉ là lời nói của con nít. Lúc còn yêu còn ngây thơ. Ai biết trước được tương lai? Giống như bây giờ, sau khi nhận giải thưởng, cả đội cùng đi ăn mừng. Cậu ngồi trước mặt tôi mà chúng ta như người xa lạ. Nào có chữ tương lai. Dù cậu đi đâu ở đâu, cậu luôn là trung tâm của những câu chuyện. Mọi người đều tập trung nghe cậu nói. Nụ cười ấy vẫn đẹp. Cậu cũng rất đẹp trai. Chỉ là không còn thuộc về cô nữa. Nỗi buồn vẫn luôn quấn quít trong lòng cô. Một nỗi đau khó tả. Dù thích