Không thể để tâm trí đè nặng.
Hajoon nhanh mò mẫm xuống giường nhưng cuối cùng vẫn bị cánh tay to lớn của Soojin kéo lại.
Hajoon hoảng loạn, tình huống này, cô phải làm sao đây?
“ Gì vậy?” Soojin nhíu mày, giọng còn ngáy ngủ.
Nhìn Soojin ở một khoảng cách quá gần cô bất giác nhớ đến giấc mơ tối qua, da mặt cô bỗng tái xanh lảng đầu đi.
Đáng ra cô phải hiểu Soojin thế nào, chuyện đó chắc chắn chỉ là vấn đề thời gian thôi…Hajoon gào thét trong nội tâm, sao cô lại nghĩ đến chuyện đó chứ?Thấy biểu hiện lẫn hành động kì quặc của Hajoon, Soojin không khỏi khó hiểu.
Hôm nay là một ngày nghỉ hiếm hoi, dọn dẹp lại chỗ băng đ ĩa là việc đầu tiên cô sẽ làm sau khi làm xong bữa sáng.
[ Hôm nay, công ty BWA đã chính thức giải thể, hiện không rõ nguyên nhân về sự đột ngột này.
Được biết chủ tich BWA đã biệt tăm tung tích.
Chúng tôi sẽ cập nhật thêm…]
Bản tin buổi sáng ngày hôm nay đã thành công khiến Hajoon.
BWA, chẳng phải là công ty của gia đình Bomi sao? Hajoon thẫn thờ, cô siết chặt đôi tay cầm chiếc giẻ lau.
Cô không dám quay đầu lại hoặc nhìn con người đang thảnh thời ngồi trên sofa thưởng thức ly café kia.
Chỉ e là Soojin đã nhìn thấu suy nghĩ của cô luôn rồi.
“ Hajoon?” Lại là tiếng gọi thần thuộc đó, Soojin nhìn ra ngoài trời: “ Chúng ta đi chơi đi.’
Đã bao lâu rồi kể từ lần cuối cô và Soojin đi chơi cùng nhau rồi nhỉ? Hôm đó còn không thể coi là đi chơi vì nó chỉ để lại những ấn tượng đáng quên mà thôi.
Có lẽ Soojin cũng nhận thấy thời tiết hôm nay rất thích hợp để đi chơi.
Hajoon ngồi trên ghế phụ tò mò nhìn vào tấm bản đồ ở địa điểm sắp tới.
“ Chúng ta sẽ đi trượt tuyết thật sao? Nhưng tớ không biết trượt.” Hajoon tuy hào hứng nhưng vẫn lo sợ vì đây là lần đâu cô đi trượt tuyết.
“ Tao biết mày vô dụng thế nào rồi nên bớt nói lại đi.” Soojin cáu ra mặt ngồi bên ghế lái.
Để chọn ra một địa điểm đi chơi hai người đã có đã tranh cãi rất lâu nhưng hầu hết là do Hajoon.
Cô không hề biết bất cứ một môn thể thao nào nên những sân vận động đã bị gạch hết, biển lại càng không.
Nếu theo ý kiến của hajoon thì Soojin sẽ phát điên vì sự nhạt nhão của nó mất.
“ Tao giành một ngày nghỉ ra chỉ để ra thư viện đọc sách với mày thôi á? Mày đang đùa tao đấy à?” Vừa nói Soojin càng không kiềm chế được cảm xúc trong lòng.
“ Nó cũng thú vị mà…” Hajoon cười