Sáng sớm hôm sau , Thiên Qúy dậy sớm hơn thường lệ.
Bình thường anh đều là tóc rối bù xù, trực tiếp đi ra ngoài chạy bộ.
Bất quá lần này anh đánh răng rửa mặt, lại gội đầu, sau khi làm cho mình thơm ngào ngạt lại đi ra ngoài chạy bộ.
Thiên Qúy chạy bộ đến nơi cách căn hộ giáo viên vài chục mét dừng lại.
Sau đó trốn vào một cái vọng lâu nhỏ bên cạnh, vừa hoạt động thân thể, một bên nhìn chăm chú vào cửa căn hộ.
Mười mấy phút sau, Dao Dao mặc đồ thể thao màu đen từ trong căn hộ đi ra.
Dao Dao đi tới bãi đất trống dưới lầu chung cư, bắt đầu hoạt động thân thể, Thiên Qúy trong nháy mắt nhìn thẳng mắt.
Dáng người này cũng quá chọc giận đi.
Vài phút sau, Dao Dao chạy về phía khu chung cư.
Trách không được mấy ngày nay anh chạy bộ chưa từng gặp qua Dao Dao, thì ra cô chạy ở chỗ này a.
Cũng đúng, giáo sư chúng ta vốn xinh đẹp kỳ, lại ăn mặc như vậy.
Nếu như xuất hiện trên sân thể dục, phỏng chừng toàn bộ nam sinh Thượng Bắc sẽ không còn nằm trên giường nữa.
Thiên Qúy nhìn Dao Dao sắp chạy ra khỏi tầm mắt cậu, quyết đoán đuổi theo.
"Thật trùng hợp, giáo sư , cô cũng ra ngoài chạy bộ buổi sáng à?" Thiên Qúy chạy đến bên cạnh Dao Dao, quay đầu có chút kinh ngạc nói với Dao Dao.
Miễn là tôi cho là trùng hợp ngẫu nhiên , thì nó sẽ là trùng hợp ngẫu nhiên.
Dao Dao quay đầu nhàn nhạt nhìn lướt qua Thiên Qúy, không lên tiếng, cất chân dài tăng tốc độ.
Ôi, muốn bỏ anh ta ?
Không biết người khác tặng biệt danh Quý chạy trốn sao, nhớ năm đó chính là tàn độc đem thỏ đuổi ra miệng sùi bọt mép.
Mười phút sau, hô hấp của Dao Dao bắt đầu trở nên dồn dập, mồ hôi cũng bắt đầu theo khuôn mặt tuyệt mỹ không ngừng trượt xuống.
Cô nhìn lướt qua Thiên Qúy bên cạnh mặt không đỏ tim không đập, chậm lại bước chân.
Chạy đi, sao anh không chạy.
Đừng nhìn chân ngươi dài, nhưng lão tử tần suất nhanh a.
"Cái kia...!Giáo sư, hôm qua tôi để chìa khóa cho cô trên tủ giày ở cửa, à đúng rồi, cái kia...!Mì, cô..."
"Đổ rồi." Dao Dao thản nhiên nói.
"Đỗ rồi?" Thiên Qúy một cỗ tức giận dâng lên, liền chuẩn bị cho nữ nhân đáng ghét này một chút ủy khuất.
Sau đó liền nhìn thấy bộ ng/ực phập phồng kịch liệt của Dao Dao, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận thở d/ốc, còn có dung nhan tinh xảo hoàn mỹ kia...
Quên đi, nữ nhân này chỉ có thể sủng ái, để cho cô chịu một phần ủy khuất đều là tội lỗi.
"Vậy...!Được rồi.
”
"Ăn xong đổ." Thanh âm bình thản của Mục Dao lại một lần nữa truyền vào tai Thiên Qúy
Ăn xong rồi đổ xuống à? Thiên Qúy lập tức nhiều mây chuyển nắng, khóe miệng giật lên một nụ cười thật lớn, nhìn không chớp mắt nhìn gương mặt tinh xảo hoàn mỹ của Dao Dao.
Sau đó không cẩn thận, vui vẻ, đụng vào thùng rác ven đường.
Nếu không phải hắn chạy tương đối chậm, phỏng chừng liền đem mình trực tiếp đưa vào trong thùng.
Dao Dao nhìn lướt qua Thiên Qúy đụng vào thùng rác, trên mặt tràn đầy vẻ xấu hổ, tiếp tục chạy về phía trước.
Khóe miệng gợi lên một tia cong đẹp mắt.
Sau 20 phút nữa.
"Giáo sư tạm biệt." Thiên Qúy trên mặt mang theo mỉm cười, nói với Dao Dao đang đi về phía căn hộ của giáo viên.
Đợi đến khi Dao Dao đẩy cửa ra vào tòa nhà chung cư, Thiên Qúy mới lưu luyến xoay người chạy về phía sân thể dục trường học.
Lại chạy gần nửa giờ , Thiên Qúy mồ hôi đầy người trở về ký túc xá.
Sau khi ăn sáng , Anh đến lớp học trước 20 phút.
Làm anh ngoài dự liệu chính là, cư nhiên có gần một nửa người đến trước anh.
Anh vốn là muốn chiếm một vị trí gần gũi thưởng thức phong thái mê người của giáo sư khi lên lớp, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể ngồi ở phía sau.
Thiên Qúy ngồi ở chỗ ngồi, một bên ôn tập giáo án, một bên chờ Dao Dao xuất hiện.
Mười phút sau, một tiếng giày cao gót vang lên, lớp học im lặng.
Lại qua vài giây, bóng dáng Dao Dao xuất hiện trước cửa phòng học, Dao Dao đóng cửa lại đi lên bục giảng.
" Thiên Qúy."
"Đến."
"Xuống bục giảng đi."
"Được rồi, giáo sư ." Thiên Qúy vẻ mặt tự tin đi về phía Dao Dao.
Mặc dù thả ngựa lại đây đi, tiểu nương tử, nói sai một chữ coi như hắn thua.
"Giới thiệu một chút, cậu ấy tên là Thiên Qúy, sau này chính là lớp trưởng cho tiết học của tôi." Nói xong Dao Dao từ trong giáo án rút ra một tấm danh sách đưa cho Thiên Qúy: "Điểm danh.
”
"Ồ, được rồi, giáo sư." Thiên Qúy vội vàng tiếp nhận danh sách, sau đó bắt đầu điểm danh...
Vài phút sau, một trăm năm mươi cái tên đọc xong, một cái không ít.
Shit này chỉ là một tiết tự chọn, có muốn đông người như vậy hay không, trốn học không thơm sao.
Hơn nữa trong đó còn có không ít nữ sinh, Thiên Qúy trong nháy mắt cảm giác có chút áp lực.
Đây là tiết song sát nên phải cẩn trọng mới được.
"Trở về đi, danh sách dể đây."
"Được rồi, giáo sư ." Thiên Qúy ngoan ngoãn trở