Bạn cần phải xác định được vị thế hiện tại của mình là ở đâu, có như thế, bạn mới biết được là mình nên tiến lên hay lùi bước.
----------
Gần một giờ đồng hồ trôi qua, cuộc họp cũng dần đi đến hồi kết.
Thầy hiệu trưởng sau khi cân nhắc vài vấn đề chính của chiến dịch, nghiêm mặt nhìn các học sinh trước mặt cảnh báo:
"Được rồi, trước khi về lớp thầy muốn nhắc lại lần nữa, chiến dịch lần này là song phương cùng có lợi.
Các bạn học sinh giỏi thông qua chiến dịch này có thể củng cố thêm kiến thức của bản thân, các học sinh yếu kém thông qua chiến dịch này có thể nâng có trình độ học tập của mình.
Thế nên, nếu như thầy phát hiện được bất kì người nào có tinh thần bất hợp tác đối với người ghép cặp với mình thì liệu hồn đấy.
Dù giỏi hay dở thì thầy cũng sẽ không nương tay đâu, các em hiểu rõ chưa?"
"Dạ hiểu rồi ạ." Cả phòng lại đồng thanh đáp.
"Nếu như không còn ai thắc mắc gì nữa thì buổi họp kết thúc, các em trở về lớp đi." Rốt cuộc thầy hiệu trưởng cũng đã ân chuẩn cho cả đám trở về lớp, vừa nói xong thầy hiệu trưởng cũng xách cái túi da của mình rời khỏi phòng hợp.
Thấy thầy hiệu trưởng rời đi các học sinh cũng trật tự đứng dậy nối gót theo sau.
Du từ đầu tới cuối vẫn đi phía sau lưng Hạ, thỉnh thoảng vẫn nhìn theo bóng lưng thẳng tấp của người trước mặt, cô có đôi chút chần chừ nhưng vẫn là nhỏ giọng gọi: "Này, bạn Như Hạ..."
Tiếng gọi tuy nhỏ nhưng thanh âm trong trẻo vừa đủ để Hạ nhận biết rằng có người ở phía sau đang gọi mình, chỉ là Hạ không nghĩ nhanh như thế người này đã chủ động bắt chuyện với mình.
Hạ dừng bước, xoay người lại, trên gương mặt chứa đầy nghi hoặc: "Chuyện gì?"
Du thấy Hạ dừng lại, cô tiến lên vài bước sánh vai cùng người trước mặt.
Chiều cao không quá chênh lệch, ánh nắng buổi trưa có hơi chói mắt nhẹ nhàng thả mình lên ô cửa kính, đem bóng dáng thanh mảnh của cả hai phản chiếu rất rõ ràng, hai thân ảnh cao gầy lần đầu đứng cùng một khung hình dường như có phần hơi gượng gạo.
Du đưa mắt nhìn Hạ vài giây, cũng không dám nhìn lâu liền lãng sang nơi khác, cô hơi do dự:
"Chuyện ở căn tin lần trước...thật sự rất xin lỗi."
Lúc còn ở phòng hợp, Du đã trầm ngâm suy nghĩ rất lâu, nghĩ về việc có nên đến lớp tự học hay không nhưng nếu như mình không đến thì Hạ sẽ là người bị phạt.
Cô nghĩ về những lời cô chủ nhiệm nói, nghĩ về những chuyện mình đã làm.
Suy cho cùng, cô rút ra được một điều là Hạ chẳng làm gì sai để cho mình phải làm thế cả.
Hơn nữa nếu như cô phạm sai lầm chẳng phải cô chủ nhiệm cũng sẽ bị mất mặt hay sao?
Cứ cho là cô ghét Hạ vì Hạ giỏi giang và cô cảm thấy Hạ đối với cô có phần hơi kiêu ngạo, nhưng mà nếu cứ đem cái suy nghĩ ấu trĩ đó để trong lòng chẳng phải là rất xấu xa.
Truyện Gia Đấu
Dù Hạ có thật sự kiêu ngạo đi nữa thì cũng