Ngay sau khi Băng Mị rời đi, Băng Lãm liền tiến hành phân bố vị trí tu luyện trong phòng.
Tất cả tân đệ tử được yêu cầu đứng thành một hàng ngang sau đó Băng Lãm tiến tới gần khối băng thạch đang lơ lửng kia rồi chậm rãi nói:
"Đây là Băng Phù Tinh Thạch, là bảo vật đặc trưng của Băng Tinh Các. Hàn khí nồng đậm bên trong nó sẽ giúp ích rất lớn cho việc tu luyện của sư đệ và sư muội tại đây. Bây giờ từng người một hãy tiến lên phía trước phiến băng phù này, sau đó dùng băng lực trong cơ thể đánh một cái vào nó sau đó ta sẽ cho các đệ biết vị trí tu luyện của các đệ."
Nghe xong, một nam đệ tử có thân hình vạm vỡ hùng hổ xung phong lên thử sức đầu tiên. Ngay khi vận khí lực lên liền phát ra một luồng cam sắc quang khí. Thực lực người này mới chỉ ở Cam Sắc Tiểu Tiên cấp bậc.
Nam tử kia nhanh chóng vận băng lực lên bàn tay phải sau đó nắm chặt quyền lại đánh thật mạnh lên khối băng phù đang toả sáng lấp lánh kia.
Trước ánh mắt kinh ngạc của những đệ tử xung quanh, băng quyền dũng mãnh vừa chạm vào băng phiến kia lập tức bị một lực phản chấn đẩy cả thân hình to lớn của nam tử nọ bay ngược về sau rồi va vào vách phòng mới dừng lại được. Nét mặt hắn bây giờ tràn ngập nét hoảng sợ.
"Vị trí của vị sư đệ này là ở vòng tròn ngoài cùng kia" Băng Lãm mỉm cười đầy bí hiểm nói.
Thì ra là dùng năng lực để quyết định vị trí tu luyện. Nếu năng lực yếu sẽ phải ngồi cách xa Băng Phù Tinh Thạch tương đương với việc tốc độ tu luyện sẽ chậm hơn người được ngồi gần.
Tới đây, ai ai cũng bắt đầu cảnh giác với phiến băng kia. Không khí chợt trầm xuống, ánh mắt mọi người liên tục nhìn qua nhìn lại chờ đợi người tiếp theo lên thử sức. Không ai dám mạnh dạn bước lên thử sức như lúc đầu nữa.
Nhìn thấy biểu hiện cảnh giác, sợ sệt của đám người kia, Băng Thiết tỏ vẻ khinh thường rồi tự tin bước tới phía trước thực hiện thử thách.
Trông thấy Băng Thiết động thủ, các tân đệ tử khác đều cười thầm trong lòng, họ đều mong chứng kiến cảnh tượng thất bại đầy ê chề của kẻ kiêu căng ngạo mạn như hắn.
Băng Lãm nhìn về phía Băng Thiết, cảm giác được khí tức mạnh mẽ phát ra từ phía tên tân sư đệ này. Ánh mắt chăm chú nhìn vào biểu hiện của Băng Thiết.
Lúc này đứng trước băng khối kia, Băng Thiết điên cuồng vận toàn bộ khí lực ra bên ngoài khiến cho đám đông phía sau bị đẩy lui vài bước. Băng Lãm đứng gần đó cũng phải vận khí lực lên để chống đỡ cuồng phong tạo ra từ khí lực của Băng Thiết.
"Lục Sắc Tiểu Tiên? Thảo nào lại tỏ ra kiêu ngạo như vậy thì ra cũng có chút bản lãnh" Băng Lãm thầm nhủ.
Ngay lúc mọi người còn đang chật vật chống đỡ với cuồng phong hung bạo phát ra từ Băng Thiết thì Băng Thiết đã hung hãn đánh một chưởng với băng lực khủng bố vào băng phiến đang lơ lửng kia.
Một tia sáng cực mạnh phát ra từ băng phiến ngay lúc băng chưởng hung hăng đánh vào. Ngay sau đó, một cỗ khí lực cực kỳ cuồng bạo bỗng bộc phát ra từ bên trong băng khối khiến cho Băng Thiết cũng phải kinh hãi. Hắn vội dùng khí lực mạnh mẽ trấn áp cỗ khí lực cực mạnh từ băng khối bắn ra, hai bàn chân bám chặt vào mặt sàn cố gắng không để cơ thể bị thổi bay đi.
Nhưng dù cho Băng Thiết có cố gắng như thế nào thì hắn vẫn bị đẩy lui về phía sau hai bước trước khi cỗ khí lực cường hãn kia biến mất.
"Vòng tròn thứ hai là nơi ngồi tu luyện của đệ. Rất tốt!" Băng Lãm vui vẻ tán thưởng. Bản thân Băng Lãm lúc trước cũng chỉ có thể trụ lại ở vòng tròn thứ ba, tên Băng Thiết này đúng là rất có thực lực.
Vẻ mặt không mấy hài lòng với kết quả vừa rồi, Băng Thiết hậm hực ngồi xuống vị trí được chỉ định. Ánh mắt bất mãn nhìn về khối băng phù kia. Trong lòng hắn cũng có chút bất ngờ với năng lực đặc biệt của khối băng phù đang lơ lửng đó.
Các tân đệ tử khác cũng đều kinh ngạc khi Băng Thiết chiếm được vị trí tiện nghi như vậy, thật vượt xa ngoài suy đoán ban đầu của họ.
Băng Thanh đứng phía sau bỗng cảm thấy hừng hực khí thế muốn lao lên thử sức nhưng Băng Liên bên cạnh vội ngăn nàng lại và nói nhỏ vào tai Băng Thanh:
" Để tỷ lên thử trước, nếu phát hiện điều gì khác thường tỷ sẽ cho muội biết".
Nghe vậy Băng Thanh liền vui vẻ gật đầu đồng ý. Đối với tỷ tỷ nàng thì Băng Thanh tuyệt đối có niềm tin.
Sau đó Băng Liên liền từ từ đi lên phía trước băng phiến.
Nhìn thấy Băng Liên chuẩn bị ra tay, cả đám đông đều hò reo cổ vũ làm cho cả gian phòng bỗng tràn đầy khí thế.
Quan sát Băng Liên vừa bước tới, Băng Lãm chợt có một cảm giác khác thường. Thể chất nhìn sơ qua có thể thấy là suy nhược bẩm sinh. Tuy nhiên nguồn năng lượng trong cơ thể lại không ổn định tạo cho hắn một cảm giác đầy bí ẩn. Nữ nhân này có chút gì đó khác thường.
Nhìn kỹ một chút thì dung mạo của vị sư muội này cũng có chút khác biệt so với những nữ nhi khác quanh đây. Nét mặt ung dung, trầm tĩnh. Đôi mắt vương chút u buồn nhưng lại đầy mê hoặc, đặc biệt đôi tử sắc đồng tử kia làm cho đôi mắt của Băng Liên thêm nét ma mị, quyến rũ. Làn da trắng trẻo tuy có hơi nhợt nhạt nhưng vẫn rất nổi bật. Đôi môi hơi tím tái nhưng vẫn rất căng mọng và hấp dẫn. Khí thế uy nghiêm, thanh thoát phát ra tạo cho người đối diện một cảm giác kính trọng không dám mạo phạm.
Khi Băng Lãm còn đang bị vẻ đẹp của Băng Liên mê hoặc thì Băng Liên đã đứng trước phiến băng phù. Băng Liên nhẹ nhàng giơ tay chưởng thật nhẹ vào khối băng đang lơ lửng đó.
Từ đầu đến giờ Băng Liên đã chăm chú quan sát hai người đầu tiên công kích vào phiến băng phù kia. Cả hai đều hung hăng dùng toàn lực mà đánh vào nó và lực phản chấn của nó gây ra cũng mạnh hơn lực mà nó nhận được. Vì vậy lần này Băng Liên chỉ dùng một lực rất nhỏ để đánh vào khối băng phù kia để kiểm chứng suy đoán của nàng.
Khi cả đám đông đang ngỡ ngàng không hiểu lý do vì sao mà Băng Liên lại chỉ dùng một chưởng với lực công kích nhẹ như phủi bụi để đánh vào băng phiến kia thì ở phía đối diện, Băng Lãm lại tỏ vẻ bất ngờ đến mức sửng sốt. Không lẽ tiểu sư muội này đã nhận ra huyền cơ bên trong Băng Phù Tinh Thạch kia?
Ngay lúc chưởng lực kia nhẹ nhàng chạm tới khối băng phù đang lơ lửng ở trung tâm gian phòng thì một luồng sáng ảm đạm chợt phát ra từ băng phiến kia rồi trước tất cả ánh mắt trợn tròn đầy kinh ngạc của các tân đệ tử khác, khối băng phù kia chỉ tạo ra một luồng khí lực yếu ớt như một làn gió mát thổi về phía Băng Liên và dĩ nhiên là Băng