Nguyệt Thần kết ấn,một chưởng lực phóng ra,những quả cầu lửa lao vào con hổ,nó nhanh chóng tránh thoát,đúng thật ma thú cấp năm tốc độ cực nhanh,có vài quả cầu đụng trúng vào lông nó.
Nó đau đớn rồi như điên lên tấn công Nguyệt Thần liên tục,nó dùng móng nhọn của mình tấn công cậu.
Nguyệt Thần vội vàng tránh sang một bên,dùng vũ kĩ trong quyển công pháp tỷ tỷ để thi triển.
Một vòng tròn lửa lớn bao quanh con hổ rồi dần dần xiết chặt khiến con hổ chết ngay tai chỗ.
Nguyệt Lan chưa kịp nói lấy nội đan ma thú thì con hổ đã bị thiêu chết không còn ngay cả xương.
Nguyệt Thần hồng hộc ngồi xuống,tuy con hổ chết nhưng cậu cũng bị thương vài chỗ,quần áo rách tả tơi.
Lâm Thanh cười cậu :
"Quận chúa dặn thế tử nhớ thu nội đan rồi mà,người hăng quá đấy thiêu chết cả nội đan rồi".
Nguyệt Thần gãi đầu nói :
" Lúc đó ta hoảng quá nên không nhớ ".
Nguyệt Lan từ từ nói :
"Kinh nghiệm của đệ còn ít,gặp đối thủ thấp hơn đệ nhiều thì không sao nhưng nếu ngang cùng cấp ta sợ đệ sẽ thua vì đệ thiếu tự tin vào bản thân mình,không khống chế được sức mạnh,chiến đấu lâu dài đệ sẽ tiêu hao linh lực mà thua cuộc".
Nàng đưa một viên hoàn hồn đan cho Nguyệt Thần rồi bảo :
"Đệ uống đi cho hồi phục lại linh lực,đệ xem chỉ ma thú cấp năm đệ đã tiêu hao nửa linh lực rồi,nếu gặp thêm con nữa thì đệ xác định làm mồi cho nó".
Nguyệt Thần biết tỷ vì lo lắng cho mình nên mới nói thế,nghiền ngẫm suy nghĩ đúng là lúc đó mình cũng mất bình tĩnh.
Nguyệt Lan nói thêm :
"Xem người ta thi đấu và đánh nhau cũng giúp đệ phần nào,cố gắng lần sau quan sát đám người Lâm Thanh các huynh ấy có kinh nghiệm thực chiến rất tốt ".
Nguyệt Thần hăng hái :
"Dạ đệ hiểu rồi ạ!".
Đoàn người lại tiếp tục đi vào,tuy nhiên ở đây không nhiều ma thú như ngày hôm qua,chỉ thỉnh thoáng có vài con đều bị đám người Lâm Thanh và Hạ Vũ tiêu diệt gọn.
Nguyệt Thần rất chăm chú đứng xem,cậu cũng đã đúc kết được rất nhiều kinh nghiệm,cậu đã giết được một con ma thú cấp năm một cách đơn giản không vất vả như lúc đầu nữa.
Bỗng từ xa,một cặp linh xà uống lượn thè cặp lưỡi dài đỏ chót,chúng thở ra những tiếng phì phì vô cùng ghê rợn.
Nguyệt Lan vẻ mặt lo lắng nàng nói :
"Lần này chúng ta gặp đối thủ rồi hẳn một cặp linh xà cấp sáu ".
Đám người Lâm Thanh cảm thấy lo lắng, linh lực của bọn họ vừa đánh với ma thú cấp năm đã tiêu hao một nửa rồi,bây giờ gặp ma thú cấp sáu mà hẳn một đôi luôn.
Nguyệt Lan tung cho mỗi người một viên hoàn hồn đan,tùy những trường hợp cấp bách nàng mới dùng đan dược,nàng không muốn mọi người lệ thuộc vào nó quá nhiều ,sẽ sinh ra thụ động.
Mọi người vội vàng uống vào để khôi phục linh lực.
Nguyệt Lan tung mình bay lên, người xưa vẫn bảo đánh rắn phải đánh dập đầu,nàng đưa tay kết ấn,một chưởng phong cuồn cuộn lao ra.
Mọi người ai cũng kinh ngạc,trời ơi đây mới là thực lực của quận chúa,người đã là tôn sư sơ cấp rồi,vòng sáng xung quanh chứng tỏ phẩm