Thượng Quan Hạ Vũ và các vị trưởng lão đều không tin vào mắt mình,họ tưởng nghe nhầm họ tưởng mình đang trong mơ,mãi đến khi ngũ trưởng lão kích động hét lớn mọi người mới bừng tỉnh:
"Thật sự là đan dược cấp chín ư,trời ơi lần đầu tiên trong đời ta có thể tận tay cầm được viên đan dược này,ta có chết cũng không uổng mà ".
Rồi ông quay sang ôm lấy lục trưởng lão khóc nức nở,chỉ có ai là luyện đan sư mới hiểu được tâm trạng của hai người lúc này.
Còn các vị còn lại khi nghe thấy được tăng một cấp ai cũng xúc động,phải biết đạt đến cấp bậc thánh sư trung kỳ họ đã phải cố gắng biết bao nhiêu những tưởng họ chỉ mãi mãi có thể dừng lại ở đó mà nay họ lại nhận được kỳ tích ai nấy đều xúc động.
Trong đây chỉ có hiệu trưởng đã là thánh sư cao kỳ vậy bây giờ tăng một cấp chẳng phải là bán thần sao,mọi người đều hoảng sợ.
Đại lục Thiên Huyền cả mấy trăm năm qua chỉ có ba vị bán thần tọa trấn,bây giờ Linh Tông học viện bọn họ cũng có rồi sao.
Mọi người đều xúc động cảm ơn Nguyệt Lan rối rít,mọi người đều nhanh chóng về khu vực của mình để thử đan dược,họ nóng lòng không thể chờ đợi một phút giây nào nữa.
Nguyệt Lan mỉm cười và từ từ trở về phòng,khi nàng lấy lại được toàn bộ sức mạnh của mình thì cũng là lúc tầng bảy của Tử Nguyệt Tháp được mở ra.
Trong đó gồm rất nhiều loại đan dược cấp chín được nàng cất giữ từ một nghìn năm trước đều là do nàng luyện chế thời gian dài mới có.
Nguyệt Cầm thắc mắc hỏi nàng:
"Chủ nhân đan dược cấp chín vô giá như thế tại sao người lại đem tặng cho tất cả trưởng lão vậy,ta thật sự cảm thấy tiếc mà ".
Nguyệt Lan mỉm cười nói:
"Đó là thu phục nhân tâm,sắp tới sẽ có một trận đánh ác liệt diễn ra,ta muốn có sự hỗ trợ của mọi người vì vậy ta muốn để Linh Tông học viện sẽ là nơi chống lưng cho ta ngươi hiểu không ".
Lúc này Nguyệt Cầm mới hiểu ra,Nguyệt Lan từ từ nói:
"Thật ra ta chỉ tính một bước nhỏ thôi,nếu tranh chấp có thể sử lý ổn thỏa thì tốt,ta cũng không muốn đổ máu,ta muốn đích thân sử lý bọn chúng không muốn liên lụy đến bất kỳ ai,để cho bọn chúng cảm nhận được nỗi khổ chia ly mà ta và chàng đã phải chịu trong thời gian qua ".
Tối hôm đấy là một truyền thuyết về Linh Tông học viện,được truyền lại đến cả trăm năm sau.
Lôi kiếp chưa bao giờ xuất hiện nhiều đến thế,cả một bầu trời tối đen,âm u mây mù che phủ.
Lôi kiếp cứ vừa đến rồi lại đi liên tục cho đến tận rạng sáng hôm sau mới hết.
Các đệ tử trong Linh Tông học viện không dám bước ra ngoài vì khiếp sợ.
Sáng hôm sau Hiên Viên Thác đã có mặt từ sớm để trở về Hiên Viên Gia,Nguyệt Lan mỉm cười rồi nói:
"Huynh đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?".
Hiên Viên Thác tự