Vừa dứt lời, kiếm ánh sáng của Hình Vân mang theo kỹ năng tiến hành giao lưu chào hỏi với đầu người chơi pay to win.
Trước con mắt của mọi người, máu của người chơi pay to win kia ngày càng tụt, cầm kiếm cũng không biết phải phản kháng thế nào.
Hình Vân không vội, tiện tay đổi vũ khí sang một thứ như cây búa đồ chơi bơm hơi, bào máu đối phương từng tí một.
“Cậu bắt nạt người ta.” Người kia vô cùng oan ức, oan ơi là oan, oan đến ngu cả người.
Trước mắt Hình Vân là luồng sáng mosaic quen thuộc.
Đây là bug hình ảnh xảy ra khi bị cưỡng chế log out game.
Ở tinh cầu Dao Đài, Thịnh Hằng Xuyên vừa từ căn cứ quân đội về nhà đi ngang qua phòng Thịnh Cẩn, ngoài ý muốn thấy Thịnh Cẩn không chơi game, ôm thiết bị mũ bảo hiểm cực kì tủi thân.
“Sao thế?” Thịnh Hằng Xuyên còn thấy vui mắt.
“Anh ơi, có đứa bắt nạt em.” Thịnh Cẩn thoáng ngẩng lên, nhìn mặt anh trai xong thì thức thời ngậm miệng.
“Ồ.” Thịnh Hằng Xuyên không hứng thú, xoay người rời đi.
“Nó bắt nạt em, nó miệt thị em, nó chà đạp lòng tự trọng của em đó.” Thịnh Cẩn ném mũ lên bàn, “Em sẽ không chơi game nữa.”
“Xem lại tiền đồ.” Thịnh Hằng Xuyên nhìn bóng lưng của em trai phun ra vài chữ, vừa ngạc nhiên vừa tò mò không biết kẻ bắt nạt vừa khinh bỉ vừa chà đạp người khác trong miệng Thịnh Cẩn tròn méo ra sao.
Thịnh Hằng Xuyên cầm mũ bảo hiểm của em trai lên, ngồi xuống bàn học thử liên kết thiết bị ngoại vi của mình với mũ bảo hiểm.
Thịnh Cẩn mới mua trò chơi nên chưa cài khóa võng mạc, ai cũng có thể đăng nhập của cậu ta.
Comment trong phòng livestream nổ như điên, Hình Vân muốn chấm dứt từ đây, Diệp Tử cũng offline rồi, mình cũng nên offline thôi.
Ngoài dự liệu của Hình Vân, hình mosaic kia lóe lên, người chơi pay to win lại lù lù trước mặt.
Viewer sôi nổi bàn luận.
Hình Vân cũng bất ngờ, cảm thấy người chơi kia log out xong quay lại y như con người khác, khí chất cũng không giống, đeo trang bị cao cấp cũng đâu ra đấy.
Gặp lại lần nữa, ý chí chiến đấu của Hình Vân sôi sục.
“Cậu là…” Cái đứa bắt nạt trong miệng em trai tôi ư…
Hình Vân chưa cần nghe người kia nói hết đã thấy nguy hiểm, phát động tấn công trước.
Kiếm ánh sáng lóe lên rất nhanh, chém ngang đối phương, đối phương hơi nghiêng người né tránh công kích của Hình Vân, thậm chí còn hất cằm khiêu khích Hình Vân làm lại.
Vẫn là một thân tiền đè chết người nhưng lần này nó khác lắm, ánh mắt cũng như cầm tiền để đập lên.
Thân là một người sĩ diện, Hình Vân không thể thể sai lầm xảy ra, còn lâu mới có chuyện cậu lật xe, mặt mũi của Bồ Câu Đưa Thư cũng là của cậu, cậu phải đánh cho thằng này tè ra quần.
Người đối diện dường như cũng vậy, vung kiếm xông về chỗ Hình Vân.
Hai người chọn chung chức nghiệp, Hình Vân quen thuộc với các combo kỹ năng, vị trước mặt lại có phương thức chiến đấu tương tự Diệp Tử.
Diệp Tử không quen dùng kỹ năng, không hiểu do cậu ta thích hay thế nào lại cực kì quen thuộc sử dụng kiếm thuật, lợi dụng cơ chế chuyển động của trò chơi bay nhảy, kẻ địch đánh sai combo là toang ngay.
Trải qua vài chiêu, Hình Vân nhận ra trình độ người này hơn Diệp Tử nhiều lắm.
Hình Vân không thể không thừa nhận trận này mình ăn hành rồi, đối diện không chỉ am hiểm cận chiến, góc độ ra đòn cũng hiểm, hơn nữa dường như người nọ đã từng trải qua chiến đấu và huấn luyện chuyên nghiệp, có chút quen thuộc với kỹ năng nhân vật.
Cậu đánh không lại, còn quên trị thương!
Nhưng Hình Vân còn lâu mới thừa nhận mình lật xe nhá!
Cậu sai khi khinh địch, muốn vớt vát thì muộn rồi.
Kẻ địch cũng cảm nhận được, từng bước áp sát, xuất chiêu ngày càng hung ác, phòng thủ tốt, trang bị PvE lại vốn có tính công kích cao sẵn.
Hình Vân vừa đánh lại một đám nên thanh máu cũng chỉ còn một nửa, chỉ còn nước sử dụng combo kỹ năng kìm hãm đối phương, đối phương ăn hành vài ba lần cũng đoán được Hình Vân định làm gì.
Sau kỹ năng lóa mắt, Hình Vân bị đánh bay, ngã nhào xuống đất, bị cảm giác đau đớn ảnh hưởng choáng đầu hoa mắt, chỉ có thể ngẩng lên.
Trên người cậu nhỏ máu tí tách, nhìn đối phương xách