Khuôn mặt Mạc Lương đỏ ngầu như tôm luộc, trán nổi gân xanh còn hai mắt thì đỏ sẫm, nhìn rất giống Dạ Xoa ở Địa Ngục.
Tấm bùa này tên là Thất Tinh Nhiên huyết phù, phải thiêu đốt tuổi thọ làm cái giá, có thể khiến thực lực vọt lên tới đỉnh phong.
Chỉ trong chớp mắt Mạc Lương đã bổ nhào tới trước mặt Lục Khiêm.
"Chết cho ta!!!" Ánh mắt oán độc của Mạc Lương nhìn qua Lục Khiêm, đồng tử dựng thẳng như mắt của loài dã thú.
Trong tay áo rộng lớn bay ra từng sợi dây lưng màu xanh đong đưa theo gió, Thanh Xà loạn vũ.
Xì xì xì!Chỉ thấy những sợi dây lưng màu xanh biến thành mấy con rắn độc vảy xanh.
Ba cái sừng trên đầu rắn độc lập lòe lục hỏa, nó thè lưỡi ra, nhe răng nanh bổ nhào tới.
Móng vuốt của nó tựa như bạch tuộc, từ bốn phương tám hướng uốn éo phóng tới chỗ Lục Khiêm.
Thân thể Lục Khiêm cứng đờ, hắn cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Lão cẩu Mặc Lương quả nhiên lợi hại, hắn chuẩn bị nhiều thứ ngấm ngầm như vậy mà lúc lão sắp chết vẫn có thể phản công.
Pháp thuật tụ Thanh Xà trong tay áo đúng là ghê gớm!Khí tức tanh hôi của rắn độc đập vào mặt, nọc độc từ kẽ răng nanh chảy xuống ăn mòn phiến đá, Lục Khiêm không hề nghi ngờ uy lực của nọc độc này chút nào.
Hiện tại hắn muốn tránh cũng không thể tránh, một kích liều chết của Mạc Lương thực sự là quá nhanh.
Đương nhiên, Lục Khiêm cũng không phải không có cách nào!Hắn bấm tay niệm pháp quyết lần nữa, chân khí toàn thân biến mất sạch sẽ.
Một người giấy đồng tử cao ba thước từ phía sau Lục Khiêm nhảy ra ngăn ở trước mặt hắn.
Đây là người giấy cuối cùng của hắn, cũng là một chút chân khí cuối cùng.
Mặc dù vừa mới lợi dụng kẽ hở lúc Mạc Lương vật lộn với người giấy để khôi phục chút ít chân khí, nhưng hắn chỉ vẻn vẹn triệu hồi được người giấy nhỏ cao ba thước này thôi.
Xoạt!Rắn độc cắn trúng người giấy rót nọc độc xanh biếc vào, chúng lan nhanh như ngọn lửa, người giấy bị ăn mòn hóa thành một bãi nước đen.
Trì hoãn một hồi, người giấy đội mũ rộng vành đuổi tới, phi tiêu Thất Tinh chặt đứt ba cái đầu rắn độc.
Đầu rắn rớt xuống đất, biến ảo thành một cái thắt lưngGiết chết ba con mà vẫn còn tám con.
Người giấy đội mũ rộng vành chỉ có thể ngăn cản trong lúc nhất thời, một giây sau lại trực tiếp bị nọc độc đốt thành tro bụi.
"Tiểu tử, lão phu rút gân lột da ngươi! Ha ha ha!"Trong mắt Mạc Lương hận ý ngùn ngụt, tên tiểu tử xấu xa này quá nhiều chuyện rồi.
Chẳng những giết truyền nhân mà mình kỳ vọng, còn ám toán mình dẫn đến nguyên khí đại thương.
Không biết sau trận chiến này lão còn có thể khôi phục lại hay không, giữa hai người sớm đã là quan hệ không chết không thôi.
Lão lại phất ống tay áo, cái đuôi rắn độc giấu trong tay áo theo đó duỗi dài ra.
Giây phút nguy hiểm, Lục Khiêm không chạy trốn mà nhặt Bích Thủy kiếm xông về phía Mạc Lương.
Hắn