Anh chàng đưa tay lên gãi nhẹ đầu mình 1 cách khổ sở, ngập ngừng hồi lâu, anh cũng quyết định lên tiếng, phá vỡ bầu không khí yên lặng
- Quà…giáng sinh của em đấy…
Vân để 2 tay ôm lên mặt mình, thốt lên:
- Là… anh…?!
- Ừm, là anh – vẫn nụ cười hiền hòa ấy – hãy cho anh cơ hội để được yêu em hơn xưa, được không Vân…?
Bất giác cô nhào đến ôm chầm lấy anh trong sự vỡ òa của mọi cảm xúc thăng hoa nhất…rồi họ miên man trong vòng tay của nhau, chìm đắm vào biển trời của sự hạnh phúc. Vũ chậm rãi đặt 1 nụ hôn lên môi Vân và không quên khen người yêu của anh rằng :”hôm nay trông em thật xinh…”. Và cái cảm giác ướt át ở môi ấy như chất xúc tác, kéo ngược lại tất cả những ký ức hạnh phúc vốn đã ngủ yên trong tiềm thức của 2 người, giúp nó sống lại thật mãnh liệt như chưa bao giờ phai tàn. Nụ hôn anh trao cô vẫn còn nguyên cảm xúc sâu lắng như khi xưa, bao nhiêu dư âm ngọt ngào thuở ấy, mãi mãi đọng lại trên môi họ…
1 đêm giáng sinh thật hạnh phúc…
BĂNG NHÓM HỌC ĐƯỜNG (Complete)
—————†————–
Vũ cùng Quân đến 1 quán bida hơi nghèo nàn, sặc mùi thuốc lá và tiếng cười đùa hóm hỉnh của mấy gã vui tính. Chẳng qua hôm nay Vũ nói sẽ giới thiệu cho cậu em 1 băng nhóm có mối quan hệ rất tốt với Killer, đồng thời cũng để ra mắt tân đội phó nhóm mình với vị thủ lĩnh bên kia. Quân thật sự rất háo hức vì sắp được gặp mặt thủ lĩnh Shadow, vốn là người duy nhất trong giới đánh đấm học đường từng cầm hòa với huyền thoại Thiên Vũ.
Vừa bước vào quán, Quân đã trông thấy 1 gã cao to, mặt mày bặm trợn với cái đầu gần như trọc, được cạo 2 đường ngay bas trông rất…đầu gấu đang ngồi lau chùi cây cơ 1 cách kĩ lưỡng, và Quân đinh ninh 1 điều: gã này chắc hẳn là thủ lĩnh rồi. Xung quanh quán lúc này đa số là những thành viên trong nhóm Shadow, và qua bộ đồng phục quen thuộc của vài tên, anh khá bất ngờ khi nhận ra Shadow là nhóm thuộc trường Võ Thị Sáu, vốn là trường cũ của anh. Dù đã từng học ở đấy suốt hơn 1 năm trời, nhưng Quân chả biết 1 tý gì về nhóm Shadow Sha điếc cả! Chẳng lẽ đây là 1 băng nhóm hoạt động ngầm?
Khi đi ngang qua gã “khổng lồ” ấy, bất giác Quân nhớ đến luật Liên Minh mà Vũ đã từng căn dặn, anh khẽ gật đầu chào gã nhưng gã liền trố mắt nhìn Quân vẻ ngạc nhiên rồi bật lên cười như nắc nẻ, nói giọng hiền lành khác hẳn bề ngoài đáng sợ của gã:
- Tôi