Hạ Diệp đậu xe bên cạnh đại lộ, là vị trí dừng xe tạm thời, vừa rồi có một dì nhân viên môi trường tới nhắc nhở nói rằng ở đây chỉ được dừng xe nhiều nhất là nửa tiếng.
Kiều Triết ra khỏi đồn cảnh sát vừa nhìn đã thấy xe của mình, qua của kính ánh mặt trời chiếu vào khuôn mặt cô gái ngồi trên ghế lái, ánh hoàng hôn màu đỏ cam nhuộm lên mái tóc bồng bềnh của cô, khiến cô xinh đẹp một cách lạ thường.
Kiều Triết kìm không được lấy điện thoại ra, room ống kính máy ảnh lại, trong một giây lưu lại khoảnh khắc mê hôn này.
Hạ Diệp ngồi trong xe, như cảm nhận được gì đó, nên quay đầu nhìn sang, lúc này, Kiều Triết đã thu lại điện thoại của mình, hai người nhìn nhau cùng mỉm cười.
Đi tới vị trí ghế phó lái, Kiều Triết vừa ngồi vào vừa nói: “Không ngờ em lại tới đây đó.”
“Đến đón anh tàn làm mà.” Cô nói bằng giọng điệu ngoan ngoãn.
“Bữa tối em muốn ăn gì?”
“Muốn ăn… Muốn ăn đồ anh nấu.” Cô nói.
“Trong nhà không có nhiều đồ ăn, vậy đi siêu thị mua trước nhé, mua thứ gì đó em thích ăn, rồi về nhà anh làm cho em.” Anh nói.
Hạ Diệp khởi động xe: “Em không biết siêu thị nằm ở đâu.”
“Em cứ lái xe theo hướng về nhà đi, khi nào đến anh sẽ chỉ cho em, em cứ cho xe chạy thoải mái, siêu thị ở rất gần nhà.”
“Được!!!”
“Em thi bằng lái xe khi nào thế?” Kiều Triết hỏi.
“Năm em học xong cấp ba, thi được bằng lái xe trước khi hết kỳ nghỉ hè.”
“Cũng sớm đó chứ, chẳng phải lúc đó mới hết thành niên sao?”
“Vì để thuận tiện cho cuộc sống ở nước ngoài mà, có thể sử dụng bằng lái xe trong nước làm giấy tờ chứng thực, qua bên đó chỉ cần thi lại lý thuyết nữa là được, như vậy thuận tiện hơn nhiều.”
“Ở nước ngoài lúc nào em cũng sống một mình sao?”
“Một mình chứ còn mấy mình nữa?” Hạ Diệp quay lại liếc anh một cái.
“Có biết nấu ăn không?”
“Không biết lắm, cũng có thể nấu, chỉ có điều là không ngon thôi.” Hạ Diệp nghĩ ra một câu trả lời hoàn chỉnh.
“Vậy lát nữa em muốn ăn gì, nghĩ xong tới lúc mua đồ thì nói với anh, về nhà anh nấu cho em ăn.”
Hạ Diệp nhìn con đường phía trước trả lời: “Được.”
Quả thực là rất gần, siêu thị chỉ cách khu chung cư Kiều Triết ở hai dãy phố.
Trong siêu thị người người đi lại nhộn nhịp, có những cặp vợ chồng già đang chọn rau, có cả những đôi tình nhân đang cùng nhau chọn trái cây, khung cảnh này ngay lập tức khiến người ta có thể hòa nhập vào cuộc sống thường ngày ngay lập tức.
Nếu có thể an an yên yên sống cùng người mình yêu cho tới già, dường như cũng là một lựa chọn không tồi.
Kiều Triết đang đẩy xe mua hàng phía trước, Hạ Diệp rất tự nhiên ôm cánh tay anh đi bên cạnh, cũng giống như những cặp đôi đang yêu nhau khác.
“Em muốn ăn ớt.” Hạ Diệp nhìn lướt một vòng quanh kệ đồ nói.
“Được, còn gì nữa?” Kiểu Triết đẩy xe sang bên trái nói.
Hạ Diệp bị động tác của anh kéo người cô đi theo, đập vào mắt là một quầy để đầy ớt.
“Còn muốn ăn tôm nữa, những món khác thì tùy anh, dù sao thì em cũng không biết nấu.” Hạ Diệp tinh nghịch lè lưỡi.
“Em một mình ở bên ngoài, nếu không biết nấu cơm thì phải làm thế nào?”
“Thì có gì ăn nấy thôi, bữa sáng ăn ngũ cốc với sữa, trưa ăn bánh sandwich, bữa tối thì không ăn, tuy không biết nấu, nhưng mỗi cuối tuần em cũng sẽ tới nhà hàng Trung hoa ăn một bữa cho bõ thèm.” Hạ Diệp tóm tắt ngắn gọn cuộc sống hàng ngày của mình, mặc dù đây chỉ là những gì xảy ra khi cô mới tới nước M, tuy nhiên đó quả thực là những trải nghiệm khó quên nhất với cô.
Kiều Triết lấy một khay ớt xanh được đóng gói sẵn trên kệ cho vào xe đẩy.
Hạ Diệp lại nói: “Có phải em rất dễ nuôi không?”
“Đúng là có thể có gì ăn nấy.”
Rồi anh lại hỏi: “Thịt lợn xào sả ớt, măng xào tôm được chứ? Có món gì em phải kiêng không?”
“Đều được, em không kiêng gì hết.” Cô cười với anh, lộ ra hàm răng trắng sáng.
“Quả thực là rất dễ nuôi.” Anh không thể cười nổi, nghe cô nói lại có chút đau lòng, không biết những gì cô nói là thật hay giả.
Rất nhanh hai người đã mua xong cả rau lẫn thịt, Kiều Triết còn mua thêm rau diếp để xào, còn cả sườn và ngô nữa, dự định sẽ hầm một tô canh.
Anh đang xếp hàng thanh toán, Hạ Diệp đi loanh quanh cửa hàng bánh ngọt bên ngoài, đột nhiên cô thấy trong tủ kính có bày bán món bánh kem phô mai mà mình thích, liền mua một miếng.
Sau đó, cả hai cùng nhau quay trở lại xe, Kiều Triết mở cốp xe, phát hiện bên trong đã chứa đủ loại túi mua sắm khác nhau.
Hạ Diệp đi tới giải thích: “Chiều nay em có mua một ít quần áo.”
Kiều Triết gật đầu, trong một khoảnh khắc cảm giác chân thực tràn ngập trong đầu anh, trong nhà sẽ có thêm một người nữa, sau này anh sẽ không còn cô đơn, sau đó anh nói với cô: “Lần sau anh sẽ đi mua cùng em, em nghĩ xem mình còn cần thêm những đồ đạc gì để trong nhà nữa hay không.”
“Được!!!”
Hạ Diệp đẩy các túi đồ của mình vào trong để nhường chỗ cho thức ăn vừa mua.
Về tới nhà, trước tiên Kiều Triết xách đồ ăn vào bếp, sau đó trở lại phòng ngủ thay quần áo, chuẩn bị nấu nướng.
Còn Hạ Diệp cũng bắt đầu sắp xếp đồ đạc của mình cùng với đồ của anh.
Một lúc sau, Hạ Diệp đi vào phòng bếp, đứng bên cửa nhìn Kiều Triết lúc này đang xào tôm, hỏi: “Có cần em giúp gì không?”
“Không cần, em ra phòng khách xem TV đi.” Kiều Triết nhìn cô một cái, sau đó nhanh chóng quay đầu lại, tập trung vào đảo đồ ăn trong chảo.
Đúng là sự quyến rũ chết tiệt mà, xào thịt cũng nghiêm túc như vậy.
Hạ Diệp lặng lẽ đi tới phía sau, từ từ ôm lấy vòng eo mỏng manh của anh dưới gấu áo phông, bàn tay không ngoan ngoãn sờ soạng lung tung bên trong.
Cô nhẹ nhàng vuốt ve phần cơ trên eo và bụng anh.
Kiều Triết một tay cần muỗng, một tay cầm hộp đựng muối bằng thủy tinh, đang chuẩn bị nêm nếm gia vị.
“Đừng làm loạn, cẩn thận bỏng đó.” Anh cảm thấy thắt lưng có chút ngứa ngáy, sau lưng bị cô ôm chặt, hai trái tim gần đến mức có thể cảm nhận được nhịp đập mãnh liệt của nhau.
“Không thích.”
Sau đó hai ngón tay xấu xa trêu đùa của cô lại như đang bước đi, từ cơ bụng tiến đến gần vị trí đường nhân ngư, chỉ thiếu một chút nữa là tới….
Đồ ăn đã chín, Kiều Triết kịp thời tắt bếp, đổ ra đĩa, trong giây tiếp theo liền bắt lấy cánh tay đang làm loạn của cô.
Anh quay người lại, nâng cằm Hạ Diệp lên, nụ hôn mãnh liệt rơi xuống, như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Hạ Diệp không kịp lên tiếng, chỉ có thể bật ra vài tiếng “ưm ưm”, một tay bị giam cầm trong lòng bàn tay anh, tay còn lại đặt trên ngực anh.
Mùi thơm của tôm xào tràn ngập trong không khí.
Hai người cùng nhau trao đổi nước miếng, Kiểu Triết mút môi cô, đưa đầu lướt của mình vào câu lấy đầu lưỡi cô, tiến sâu vào khoang