Đó là vào một đêm yên tĩnh, như thường lệ Hạ Diệp vào web đen và bắt đầu kiểm tra thông tin người mua, đột nhiên giao diện nhảy lên một thư mời: GIRL SCREAMING NIGHT!
Bị kích thích bởi sự tò mò, Hạ Diệp nhấp vào liên kết, trên màn hình hiện lên một căn phòng trống không, một cô gái tóc vàng bị trói hình chữ đại trên tấm gỗ, ba mặt tường đều có cửa sổ, toàn thân trần như nhộng, xem ra chỉ mới khoảng hai mươi, hai mươi ba tuổi, lúc này đang rũ đầu, thoi thóp như con vật yếu ớt nào đó.
Hạ Diệp run rẩy cầm điện thoại lên bấm 911, cô nhìn khuôn mặt tái xanh của cô gái trong màn hình, điện thoại được kết nối, Hạ Diệp mấp máy môi, giọng run run: “There… is…a…Girl…Being…Raped… (Có một cô gái bị hãm hiếp ở đó…)
Đầu óc Hạ Diệp hoàn toàn trống rỗng, bên tai chỉ vang lên một từ: Address.
Cô ngẩn người giơ ngón