Tôn Hi Hoa hừ lạnh: “Dựa vào mối quan hệ giữa Kiều Triết và ba con, thì cho dù cậu ấy có theo con đường chính trị, thì con nghĩ cậu ấy sẽ giúp ba con hay không?”
“Anh ấy không giúp nhà họ Kiều thì giúp ai?”
“Giúp ai mẹ không biết, nhưng mẹ phải nói rõ cho con hiểu, cuộc điều tra của viện kiểm sát lần này là do cậu ấy đề nghị.
”
Hiển nhiên là Tôn Mặc Văn không thể tin: “Nếu nhà họ Kiều bị dập, thì có lợi ích gì cho anh ấy? Không có địa vị của nhà họ Kiều thì anh ấy chẳng là cái gì cả, vậy tại sao anh ấy lại làm những điều này?”
“Sao lại không thể, nếu cậu ấy có được nửa phần tham vọng danh lợi như con thì mọi chuyện sẽ không khó giải quyết đến mức này.
”
“Vậy rốt cuộc là hai người đã làm những gì?” Cuối cùng Tôn Mặc Văn dường như đã có thể nắm bắt được mấu chốt của vấn đề.
“Con cho rằng công ty ở nước ngoài của con bằng cách nào mà có được, con tưởng một cái “vỏ” công ty đặt tại nước ngoài mà hàng năm có thể tạo ra một khoản tiền khổng lồ như vậy là điều bình thường hay sao? Hãy dùng đầu óc để suy nghĩ xem, hạn mức cao nhất đổi usd của một người trong một năm là năm mươi nghìn usd, vậy mà công ty tại nước ngoài của con có thể nhận được hàng triệu, thậm chí là hàng chục triệu usd, nếu không phải do mối quan hệ của ba con, thì có đến một xu con cũng chẳng thể “rửa” nổi.
”
Tôn Mặn Văn ngập ngừng hỏi: “Vậy số tiền đó ở đâu mà có?”
“Công ty của chúng ta kinh doanh khai thác kim loại hiếm, ngay từ nhiều năm trước, một vài mỏ đã hoàn toàn cạn kiệt, chính ba con đã thông qua mối quan hệ của mình để mua lại một số mỏ đáng lẽ thuộc về quyền sở hữu của nhà nước nằm ở những địa phương xa xôi, rồi ký hợp đồng với công ty tư nhân của ông nội và cho phép công ty của ông nội duy trì việc khai thác, đây cũng là lý do tại sao mẹ lại lấy ba con, có được tầng quan hệ đó thì công việc làm ăn sau này mới có thể thuận lợi.
”
Bà ta nói tiếp: “Có những việc làm được lần đầu sẽ có lần thứ hai, thứ ba, khi đó ba con còn trẻ như vậy đã là Bộ trưởng Bộ Công an, đương nhiên nhu cầu kiếm tiền càng ngày càng lớn và số người phải đấu đá cũng ngày một nhiều, chính vì vậy mấy năm trước ba con mới hợp tác với Tạ Tư Dân…”
Tôn Mặc Văn cắt ngang: “Tạ Tư Dân? Chính là ông trùm ma túy phải không? Chẳng phải ông ta đã chết rồi sao?”
“Ông ta chết rồi, nếu ông ta không chết thì ba con cũng chẳng thể kinh doanh ma túy, khi đó toàn bộ thị trường đều do ông ta độc quyền, sau khi ông ta chết, ba con đã bắt tay với một người mới tên là Thẩm Thành.
Con cũng biết lợi nhuận khổng lồ do ma túy mang lại rồi đó, một số tiền lớn như vậy chắc chắn sẽ dễ dàng thu hút sự chú ý của Ủy ban kiểm tra Kỷ luật Trung ương, hơn nữa những năm gần đây tình hình kiểm tra ma túy càng càng gay gắt, vì vậy ba con phải chuyển số tiền lớn đó ra nước ngoài.
”
“Vì vậy hai người sử dụng công ty nước ngoài để rửa tiền, công ty của gia đình chịu trách nhiệm rửa tiền, còn ba con thì chịu trách nhiệm trong các mối quan hệ chốn quan trường?” Anh ta lại hỏi: “Nếu ba con không trúng cử vào vị trí Chủ tịch Quận ủy thì sao?”
“Thất bại của chúng ta cũng chính là thành công của nhà họ Lâm, Lâm An Khang và ba con như nước với lửa, nếu lên nhậm chức, chắc chắn ông ta sẽ không bỏ qua cho ba con và nếu ba con thành công trong cuộc bầu cử và kiểm soát được quân đội, thì Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương sẽ không dám hành động hấp tấp và chẳng còn ai dám động vào nhà họ Kiều nữa.
”
Mặc dù Tôn Mặc Văn biết rằng số tiền đó là không trong sạch, nhưng trước giờ anh ta chưa từng nhận ra mức độ nghiêm trọng của nó, sự việc đã