Kiều Triết vuốt ve lên xuống sau lưng Hạ Diệp, muốn xoa dịu trái tim đang chịu tổn thương của cô.
Đợi đến khi cô mệt lả vì khóc, anh mới vỗ nhẹ vào lưng, hỏi: “Ăn cơm chưa?”
Hạ Diệp nghẹn ngào trong vòng tay anh, nói: “Vẫn chưa.
”
“Em muốn ăn gì, anh nấu chút gì đó cho em ăn.
”
“Không muốn ăn, uống no rồi…”
Kiều Triết đưa tay lên véo vào eo cô với ý trừng phạt, cảnh cáo: “Lần sau không được như vậy nữa.
”
Hạ Diệp bật cười, né tránh lòng bàn tay to lớn của anh: “Nhột…”
Cô tựa đầu vào vai anh, lấy anh làm chỗ dựa vững chắc nhất, mọi chuyện không vui cũng dần tan biến, cô muốn quên đi những điều không thể dung hòa với bản thân này.
Hạ Diệp ôm lấy anh hồi lâu, sau đó nhìn lên đồng hồ trên tường, đã gần mười giờ, cô nói: “Em còn chưa tắm…”
“Vậy tắm luôn thôi, không còn sớm nữa rồi.
” Anh trực tiếp bế bổng cô dậy.
Vốn dĩ anh muốn dùng vòi hoa sen để tắm rửa, như vậy sẽ nhanh hơn một chút, nhưng cô lại nhất quyết muốn dùng bồn tắm.
Hạ Diệp đứng sang một bên, nhìn anh xả nước vào bồn tắm, cơ bắp trên cánh tay hơi nổi lên theo từng động tác của anh.
Hạ Diệp cởi bỏ quần áo, bước vào trong rồi ngồi xuống, nhiệt độ nước vừa phải, cao hơn thân nhiệt bình thường một chút, không lạnh cũng không nóng, cô nhìn anh hỏi: “Anh chắc là không muốn tắm cùng luôn chứ?”
Kiều Triết biết nếu tắm cùng nhau sẽ mất rất nhiều thời gian, nên từ chối: “Em cứ tắm đi, cần gì thì gọi anh, anh lấy cho em.
”
Anh lấy từ trong tủ dưới bồn rửa mặt ra chiếc bông tắm, sau đó bóc túi bọc bên ngoài rồi đưa nó cho cô.
Hai mắt Hạ Diệp sáng rực, ngạc nhiên hỏi: “Sao còn có cả cái này sao?” Cô không nghĩ là anh thích tắm rửa trong bồn.
Bông tắm màu trắng rơi xuống nước, trông như bình nước có ga mới mở, liên tục sủi bọt, nổi lên trên mặt nước, hương thơm nhàn nhạt cũng theo đó bay lên.
“Lần trước anh đã mua nó, nhưng chưa dùng đến.
” Anh đang cởi trần, quay mặt vào tường, mở vòi hoa sen.
Kiều Triết cũng dùng bông tắm để đánh bọt sữa tắm, rồi nhanh chóng thoa lên người, tiếp đến là gội đầu, dầu gội trên đầu theo động tác mà nổi bọt, khiến mái tóc vốn dĩ không mấy dài dễ dàng bám đầy bọt trắng, theo động tác tắm gội của anh ngày càng nổi lên dày đặc.
Hạ Diệp đang tập trung chơi đùa với đám bọt trắng nổi trên mặt nước, đôi môi hơi chu lên, nhẹ nhàng thổi bay bong bóng ra trước mặt rồi lại khoắng khoắng nước để chúng lại nổi lên, sau đó nhấc đám bọt xoa lên vai, độ cao của nước vừa vặn lấp ngực cô, nhưng do không ngừng vận động nên khuôn ngực căng tròn thỉnh thoảng lại nhô ra bên ngoài.
Một lúc sau, cô nghe thấy tiếng bước chân bên cạnh dừng lại, liền quay đầu sang nhìn, do dự hỏi: “Tắm xong rồi sao?”
“Xong rồi, sao vậy?”
“Sao nhanh thế! Có đến năm phút không?”
Kiều Triết liếc nhìn chiếc đồng hồ điện tử bên trên bồn rửa mặt, những con số màu đen đang không ngừng nhảy, anh đáp: “Gần mười phút rồi.
”
Từ khi ở trong quân đội, anh đã hình thành cho mình thói quen tắm rửa rất nhanh, thường thì chỉ mất khoảng ba đến năm phút, lúc này anh cảm thấy mình đã chậm lại rất nhiều.
Kiều Triết