Trên đầu là bầu trời đầy sao, tiếng thủy triều không ngừng vang lên bên tai, làn gió biển ẩm ướt phả vào mặt, lướt qua cơ thể mềm mại của Hạ Diệp, bên dưới là chiếc áo vest của anh, người con gái không một mảnh vải che thân nằm phía trước xe.
Xung quanh tĩnh lặng, bãi biển vắng vẻ vang lên tiếng vỗ về xác thịt cùng tiếng thở hổn hển của đôi nam nữ.
Bên đường cao tốc thỉnh thoảng lại có một chiếc xe lưu thông, rồi nhanh chóng biến mất trong màn đêm mờ ảo.
Hạ Diệp ôm lấy vai Kiều Triết, một bên ngực bị anh ngậm chặt khiến cô phải ưỡn cong người, đầu lưỡi ẩm ướt quấn lấy đầu vú, bên trên lưu lại lớp nước bọt trong suốt như pha lê.
Cơ thể thon cao của người đàn ông áp sát vào hạ thể của cô gái, áo sơ mi trắng không cài cúc, bên dưới vẫn mặc nghiêm chỉnh chiếc quần tây, chỉ có vật khổng lồ dưới đáy quần là căng ra, không ngừng ra vào cơ thể người con gái.
“Có chỗ nào không thoải mái không?” Anh dành chút thời gian để hỏi cô, lòng bàn tay to lớn vuốt ve lên xuống bờ mông cô.
Hạ Diệp vén tóc lọn tóc vương vấn quanh miệng, mắt nhắm hờ: “Ưm, không, không có.”
“Lát nữa đến bệnh viện một chút, ít nhất cũng phải xét nghiệm máu xem sao.” Kiều Triết nắm lấy đầu vú đang run rẩy của cô, nhéo điểm đang nhô cao mặc sức xoa nắn.
“Ưm, chậm, chậm một chút.” Hạ Diệp lâng lâng, đáp lại lời anh.
Cánh tay của người đàn ông đặt sau eo cô, anh không ngừng miệt mài dùng sức đâm thọc, tìm kiếm điểm nhạy cảm bên trong, sau đó ra sức cọ xát.
“Ưm, á, không cần đâm chỗ đó.” Hạ Diệp cắn môi rên rỉ, khuôn mặt đỏ bừng, đôi môi căng mọng đã sưng tấy vì bị liếm mút.
Hoa huyệt bên dưới không ngừng tiết ra dịch bôi trơn, chất lỏng bắn tung tóe trên bãi biển, loang lổ hòa vào bãi biển ẩm ướt.
Kiều Triết cúi đầu cắn vành tai cô, khẽ rên rỉ: “Muốn hay là không muốn?” Áp lực liên tục dồn lên eo khiến Hạ Diệp phải lùi về phía sau.
Bụng dưới mịn màng không ngừng co rút, cô đỏ mặt rên rỉ, trước mặt là đôi lông mày sắc như kiếm, cùng đôi mắt sáng như sao của anh, đôi mắt sâu thẳm như muốn hút cô vào trong, bên dưới lại không ngừng quấn lấy anh, mỗi lần va chạm đều khiến cô không nhịn được mà run rẩy, cảm giác ngứa ngáy nóng ran xâm chiếm não bộ.
Hạ Diệp ôm lấy khuôn mặt anh, ngậm lấy đôi môi nóng bỏng ấy, dùng đầu lưỡi phác họa đường nét của nó đồng thời kêu lên: “Muốn, muốn.”
Người đàn ông ấn chặt eo cô, mạnh mẽ đưa đẩy chính mình, khóe miệng không khỏi nhếch lên, nhìn dáng vẻ đắm chìm trong hoan lạc của người dưới thân, anh chỉ hận không thể xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng của cô.
“Ưm, đến, đến rồi.” Hạ Diệp nâng mông lên, phun ra hoa dịch, khiến quần anh ướt đẫm.
Kiều Triết hung hăng nhấp mông, đâm thêm vài cái rồi phun tinh dịch đặc sệt vào trong cơ thể cô.
Cặp mông tròn trịa của người con gái nhấp nhô lên xuống, chủ động phun ra nuốt vào dị vật khổng lồ đang nằm bên trong cơ thể, vách thịt co rút, cả người nhẹ như bông, tâm hồn trống rỗng được bao bọc bởi khoái cảm đến tột cùng đang lướt qua từng dây thần kinh, ngay cả đầu ngón tay cũng phải run rẩy.
Kiều Triết rút gậy thịt ra, nhìn xuống nơi giao hoan dâm mỹ, hoa huyệt của cô vẫn đang mở, vách tường nhăn nhăn bên trong từ từ khép lại, lối vào nhỏ hẹp không ngừng run rẩy co bóp, tinh dịch màu trắng đục bên trong cũng theo đó bị ép ra ngoài.
Hoa huyệt đỏ bừng, Hạ Diệp mệt mỏi khẽ mở mí mắt, lại thấy anh đang nhìn chằm chằm hạ thể của mình với vẻ ngạc nhiên, cô liền giơ tay che chắn nó lại, nũng nịu nói: “Không được nhìn.”
Kiều Triết đẩy tay cô ra, chất lỏng màu trắng đục vẫn đang tiếp tục tràn ra, đám lông lưa thưa phía trước ướt át dính nhẹp vào nhau, dưới ánh trăng phát ra ánh sáng lấp lánh.
Hạ Diệp bị nhìn chằm chằm đến mất tự nhiên, cô muốn khép đôi chân đang mở rộng vào, nhưng lại bị anh đè lại, sau đó thấy anh lấy từ trong túi ra chiếc khăn màu trắng, nhẹ nhàng lau chùi hạ thể cho cô.
Dịch thể trắng đục được lau sạch, để lộ ra lỗ hoa màu hồng nguyên bản, môi âm hộ hơi sưng lên, vừa hay có thể che đậy lỗ huyệt nhỏ nhắn bên trong, yết hầu Kiều Triết khẽ cuộn, anh cúi người đến ngậm lấy nó.
“Á… Anh… Ưm.” Hạ Diệp kinh ngạc kêu lên, phần dưới được bao bọc bởi chiếc lưỡi nóng ẩm của anh.
Kiều Triết đặt hai chân cô lên vai mình, anh hơi trùng đầu gối xuống, vùi đầu vào giữa hai chân cô, ngậm lấy lỗ hoa vừa được che giấu, đồng thời liếm mút vào điểm nhạy cảm của cô.
Hạ Diệp chống một tay, nhổm người dậy, đẩy anh ra: “Đừng, bẩn lắm.”
Vị tanh tanh mặn mặn vương vấn nơi đầu lưỡi, anh có thể cảm nhận được bờ mông đang co rút của cô, lỗ hoa phun ra một tia trong suốt, khiến cắm anh ướt đẫm.
“Ưm… Aaaa… Aaaa.” Hạ Diệp vừa rên rỉ vừa cố gắng tìm đường lui, nhưng cánh tay của người đàn ông lại giữ chặt lấy đùi, khiến cô không thể cử động.
Toàn bộ cơ thể như bị bó chặt, tất cả sự đụng chạm đều tập trung vào phần mẫn cảm, bên dưới chiếc lưỡi mềm mại của anh vẫn không ngừng cuốn lấy, khoái cảm dồn dập ập đến như thủy triều, vùng bụng trơn nhẵn co giật, hoa huyệt mấp máy theo động tác đầu lưỡi của anh, một dòng chất lỏng từ bên dưới trào ra, khoái cảm lại một lần nữa đưa cô lên tận mây xanh.
Kiều Triết gấp khăn tay lại, lau chỗ ướt đẫm trên cằm, sau đó đứng dậy ôm lấy cơ thể mềm nhũn của cô.
Hạ Diệp vòng tay qua cổ, vùi mặt vào hõm cổ anh, hai chân trần kẹp lấy vòng eo hẹp của người đàn ông, cô thậm chí còn nghe thấy tiếng nhịp tim đang đánh như sấm của mình.
“Rốt cuộc chuyện là thế nào?” Anh vuốt ve gáy cô hỏi han, cuối cùng cũng có thời gian để hỏi về sự việc vừa rồi.
“Em cũng không biết, sau khi uống ly rượu của người đó đưa tới, liền lập tức cảm thấy cơ thể có gì đó rất lạ, sau đó không cẩn thận bị ngã, anh ta lại bế em vào trong phòng rồi ném lên giường, em choáng váng không còn chút sức lực, khó chịu đến muốn chết đi được, tiếp đến thì Hà Minh Thịnh xông vào.”
“Người đó là ai?” Anh hỏi với ngữ khí lạnh lùng.
“Em không quen anh ta, hình như là bạn của Lâm Nghị.” Cô thực sự không biết đối phương tên là gì.
“Đến bệnh viện xét nghiệm máu.” Người đàn ông cau mày, ánh mắt vô cùng giận dữ.
Hạ Diệp rụt vai lại, nhìn mặt biển lấp lánh, hơi thở ấm áp phả vào gáy anh, lúc này cô vừa mệt vừa buồn ngủ, nhưng vẫn nói một tiếng: “Được.”
Nếu đã bị bỏ thuốc thì nhất định sẽ để lại chứng cứ, mọi chuyện sẽ chẳng dễ dàng cứ thế mà cho qua, một tia lạnh lùng ánh lên trong đôi mắt khép hờ của người con gái.
Kiều