Hên cho em là em dễ thương đấy.
"Oi, (T/b)? Mày có thấy cái áo len khốn kiếp của tao đâu không?"
Bakugou hỏi bạn từ tủ đồ của cậu ta. Xung quanh là đống quần áo chồng chất lên nhau, đã 20 phút kể từ lúc cậu ta tìm chiếc áo len yêu thích của mình trong kí túc xá.
"Trông nó như thế nào?"
Tiếng bạn vọng ra từ giường ngủ cậu ta, vừa tranh thủ chợp mắt được một canh trong lúc Bakugou làm bài tập. Giọng bạn chệnh choạng và êm ả, cậu ta đoán là bạn vừa bị đánh thức bởi câu hỏi ban nãy.
Bakugou chợt nghe tiếng loạc xoạc của ga giường nhưng lại không nghe tiếng bước chân. Hóa ra bạn vẫn còn ngủ, hoặc là quá lười để ra khỏi kén nhộng làm từ chăn và tấm ga giường của cậu ta.
"Cái áo màu đen, có hình đầu lâu ở giữa áo! Tao vừa mặc nó hôm qua mà, nó ở đâu được cơ chứ?"
4
"Nope, không biết."
Cậu con trai nóng tính khựng lại, hắn quay lại nhìn cảnh tượng đầu bạn đang dụi vào gối hắn, thân đắp kín mềnh. Cái cách trả lời nhanh gọn lẹ, như thể cho qua của bạn thật sự làm hắn nghi ngờ lắm luôn.
"Tao cho mày 5 giây để trả tao đó, con quỷ nhỏ này."
Bakugou nói với giọng điệu hờ hững, biết ngay là bạn đang giấu áo len của cậu ta mà.
"Tớ không lấy."
Bạn nói dối, hi vọng cậu ta tin.
"Nhảm nhí."
Chủ nhân của cái áo liếc nhìn bạn rồi tiến lại gần giường.
"Vậy thì chứng minh là tao sai đi, không thì trả lại đây."
"Nếu không thì sao?"
Bạn gan dạ thử lòng Bakugou.
"Vậy thì tao đè mày xuống sàn, cởi áo mày ra và lấy nó lại."
"...fineeee..."
Bạn chán nản rên rỉ, gạt tấm mềnh qua một bên rồi cởi chiếc áo len của Bakugou ra.
"Mẹ nó..." - Bakugou chửi thề