Thanh xuân của em, gói gọn vào tên anh.
Tôi là (H/t) (T/b), năm nay tôi 19 tuổi. Khi vừa tốt nghiệp ở U.A một năm trước, tôi được hội đồng nhà trường định hướng thẳng đến cơ quan của Hawks dưới tư cách là một trợ lí.
Ai nghĩ gì thì nghĩ chứ đối với tôi, làm trợ lí cho một anh hùng như Hawks không hề dễ dàng tí nào. Anh ấy bận một thì tôi bận mười, một tuần có bảy ngày mà tôi phải làm việc hết sáu ngày rưỡi. Chưa hết, có mấy hôm tôi còn phải ở lại đến tận 9 giờ tối để soạn tài liệu cho Hawks trong khi 6 giờ sáng tôi đến cơ quan. Đa số là công việc giấy tờ rồi bưng bê đồ ăn thức uống mỗi khi anh cần. Bản thân là trợ lí, tôi cực kì ghen tị với những đồng nghiệp khác vì họ được anh hùng cho phép đi thực thi nhiệm vụ cùng. Hawks thì chẳng quan tâm khi tôi ngỏ lời muốn đi cùng.
Không chỉ đóng mộc, in ấn, soạn thảo tài liệu, kinh khủng khiếp hơn là mớ thư đi kèm với quà cáp từ fan hâm mộ mà công chúng gởi cho anh. Phải nói là chúng nhiều đến một cách đáng sợ! Họ thường chuyển chúng đến bằng xe van, lúc mở cửa xe, tôi còn nghĩ mình suýt chết ngạt đến hơi. Nhân viên vận chuyển còn phải tắt máy xuống xe để giúp tôi nữa.
Trường hợp tệ nhất, trợ lí là người phải kiểm tra và xem lại số quà cáp ấy. Tôi còn nhớ như in cái lúc mà mình vô tình vớ phải mớ áo ngực và quần lót nữ đã dùng qua trong một hộp giấy bìa cứng.
1
Eo ơi!! Hi vọng Hawks không để ý sự biến mất của mười chai lọ sát khuẩn anh cất trong tủ! Đi kèm còn có bức thư nói về tình cảm người đó dành cho anh nhiều như thế nào. Câu từ ướt át và bệnh hoạn đến mức cả tôi còn buồn nôn. Tôi biết rõ đọc như vậy là xâm phạm quyền riêng tư của người khác nhưng đây là cách một trợ lí làm việc - kiểm soát mọi thứ liên quan đến anh hùng của họ.
Thùng quà và bức thư thì tôi đem nó đến lò thiêu. Liệu anh có biết hằng ngày, vẫn có nhiều lá thư như vậy được gửi đến anh trừ những lá đường hoàng không nhỉ?
À mà, còn nữa, sáng chủ nhật là thời điểm linh thiêng nhất trong cuộc đời mỗi người để ngủ nướng. Ấy vậy, Hawks vẫn cố lôi đầu tôi dậy chỉ vì anh muốn cùng tôi đi ăn teriyaki gà.
Tôi thật sự hối hận vì đã để anh hộ tống mình về nhà mấy ngày đầu đi làm bởi vì kể từ hôm đó, cứ tầm 7 giờ 8 giờ sáng là bị anh gõ cửa. Nếu tôi không chịu dậy mà chọn phương án cứng đầu, Hawks sẽ đứng ngoài ban công và làm mấy trò ngớ ngẩn trước mặt tôi (cửa ngăn ban công là cửa kính, mà giường tôi lại đối diện nó) đến khi nào tôi chịu thua mới thôi. Cũng vì thương anh đứng ngoài trời nắng lâu nên tôi mới ráng một chút đó.
Hawks là anh chàng khá thú vị, tôi thích tính cách vô tư, vui vẻ của anh. Anh không bao giờ hối thúc tôi trong bất kì cái gì, ví dụ như lúc tôi khổ sở thức đêm chạy deadline cho anh mà đến ngày mai vẫn chưa xong chẳng hạn.
Anh cũng không thích tôi gọi anh là Hawks, mà phải là Hawks-senpai, anh bảo nó giúp anh tự tin hơn. Hawks có thói quen đó là hay xoa đầu và bẹo má tôi, thi thoảng thì vài ba câu trêu đùa.
Thật không khó để bắt gặp fan của Hawks. Trong quá khứ, anh còn hẹn hò với người hâm mộ thì phải? Xinh đẹp, sang trọng, dịu dàng, quyến rũ, lịch thiệp, biết cách ăn nói... Cô bạn gái đó 100% là mẫu người lí tưởng của tôi nếu tôi là con trai.
Hằng ngày cô ấy vẫn đứng chờ anh ở trụ sở sau mỗi giờ làm. Tôi không bao giờ chán với những câu chuyện về tình yêu lứa đôi giữa hai người mà anh hay kể với tôi lúc rỗi. Thú thật, tôi cũng muốn có một người quan tâm đến mình như thế. Sống trên quả đất này gần 20 năm, tôi chưa bao giờ được thử cảm giác nắm tay ai ngoài mẹ và ba cả. Xấu hổ quá!
Cơ mà, cuộc tình đẹp thế mà lại chóng tàn như ngọn nến lửa giữa trời mưa giông. Họ chia tay do lịch trình bận bịu của Hawks và cô ấy là người hẹn anh đến tiệm teriyaki anh thích, rồi cứ thế mà cắt đôi dây tơ hồng.
Tôi biết thế vì tôi đã ở đó và chứng kiến cảnh suy sụp đến đổ bệnh của anh chàng. Cơ quan của tôi nhận khá nhiều lời phàn nàn từ các anh hùng khác. Họ bảo Hawks lơ là, không tập trung thi hành nhiệm vụ, người thì không cứu mà cứ đăm đăm lao vào tên tội phạm bất chấp kosei nguy hiểm của hắn. Để lại hậu quả là hơn 27 người bị thương, 5 người thiệt mạng dù có sự can thiệp các anh hùng khác
Hân hoan thay, tôi là người hứng chịu hết, suýt bị đuổi việc vì lí do củ chuối, không trông coi Hawks cho tốt, để anh suy sụp tinh thần. Cái quái gì vậy? Tôi là TRỢ LÍ, không phải BẢO MẪU LỚP MẦM. Mặc dù ăn chửi từ sếp trên hơn ba tiếng đồng hồ cộng với sự oan ức xé lòng trong tôi, tôi vẫn thấy thương Hawks.
Sau sự việc tiêu cực ấy, anh nhập viện trong tình trạng cấp cứu khẩn cấp, cánh thì cháy trụi suýt đứt lìa, tay chân vặn vẹo trông rất đáng sợ, cùng người anh đâu cũng vài ba cây gai độc, máu ứa tứ tung. Hawks buộc phải nghỉ hai tháng mới có thể bình phục hoàn toàn dù đã được phép xuất viện.
Tôi là người chăm sóc anh suốt khoảng thời gian đó.
Tôi đường đột dọn quần áo đến căn hộ rộng rãi mà anh ở rồi kí sinh ở đấy hơn hai tháng và đòi chăm sóc Hawks. Ban đầu bị anh mắng thậm tệ nhưng dần cũng quen. Hawks bảo anh không phải em bé không cần chăm bẵm đến thế hay là anh không muốn phiền tôi các kiểu nhưng đầu tôi cứng lắm rồi, bỏ ngoài tai thôi.
Ngày thường đi làm bù đầu bù cổ, tối lại về chăm Hawks. Kết thúc những chuỗi ngày làm-cái-gì- cũng -một -mình của tôi, cũng thú vị đó chứ. Anh gãy chân không đi lại được, tôi giúp anh. Tắm rửa cho anh, lo cơm nước và lau dọn phòng anh, thay băng gạc cho mấy vết thương cũ, cũng một tay tôi làm.
Ngày đầu tôi đến, căn hộ anh bừa bộn chẳng khác gì bãi rác. Tệ hơn, anh cứng đầu không chịu tắm, người anh mồ hôi mồ hám hôi rình rình, lông vũ trên cánh bẩn đến mức bết lại, mái tóc vàng óng ả bảnh bao cũng sì sì đen. Hawks chắc phải hả dạ lắm, thấy tôi quỳ xuống lạy anh, năn nỉ ngọt chảy nước anh vẫn lắc đầu. Tôi buộc phải dùng kosei bế anh đến bồn nước rồi ghì chặt anh ở đấy. Psychokinesis: dùng ý nghĩ di chuyển đồ vật. (Kosei mạnh chứ? Mạnh mà tôi còn phải làm trợ lí để trải đời trước khi làm anh hùng đây này.)
Mỗi bữa ăn tối, thỉnh thoảng nhớ quá, anh kể tôi nghe về cô bạn gái cũ. Nước mắt anh còn lã chã rơi trên vai tôi. Có vẻ anh vẫn không quên được nàng ấy. Trợ lí luôn lắng nghe anh hùng của họ, tôi cũng thế, miệt mài nghe mà không chút than thở. Thú thật thì tôi cũng tò mò lắm, muốn biết một mối quan hệ trông như thế nào vì tôi chưa từng quen ai cả. Hi vọng sẽ học hỏi chút ít.
Hawks bảo cô gái đó rất tuyệt, anh nghĩ nó là mối tình khó phai nhất từ trước đến giờ đối với anh. Anh ước gì mình dành nhiều thời gian cho cô ấy hơn thay vì đắm chìm trong công việc và danh tiếng. Hawks có vẻ thương cô ấy