Bạn vội vàng thắt chặt chiếc khăn choàng quanh cổ, không quên kiểm tra lại món quà trong túi đồ trước rời khỏi sân trường. Trời sắp tối rồi, bạn phải mau về thôi.
Khi về tới nhà, bạn khẽ quan sát xung quanh.
"Anh ấy chưa về nữa." - Bạn nghĩ, ngồi xuống chiếc ghế nhỏ dễ thương trước cửa nhà, bạn đặt gói quà bên cạnh mình. Trong lòng ấm áp vô cùng mà mỉm cười hạnh phúc trước cặp đôi cao tuổi vừa đi ngang.
"Mình và anh ấy cũng yêu nhau mà ~" - Bạn thì thầm tận hưởng ánh trời sặc sỡ giữa màu xanh tím nhè nhẹ và cam đỏ trộn lẫn vào nhau tạo thành một màu vừa lãng mạn lại mơ hồ không kém.
"Lại về trễ rồi..."- Những tiếng lẩm bẩm cùng với ý nghĩ không hay lại vẩn vơ trong đầu bạn, lỡ anh bị kẻ xấu bắt thì sao??? Hay anh ấy ngoại tình???
"(T/b)!! Anh về rồi này!"- Từ đây, bạn có thể nghe rõ từng nhịp chân của anh dậm vội vã trên nền đất. Kirishima cởi đôi giày và khăn choàng của mình ra trước khi anh nhào tới ôm bạn.
Anh thật đáng yêu, người đàn ông mạnh mẽ này, sắt đá này, có những lúc thật mềm mại và dịu dàng hết sức.
Cái ôm dịu dàng ấm áp vô cùng của anh khiến bạn quên đi hết những phiền muộn, mùi hương nam tính của anh cũng theo đó phủ lên chiếc áo bạn mặc.
"Mừng anh về, Eijirou."
Kirishima thả bạn ra nhưng tay anh vẫn nắm chặt tay của bạn, bàn tay thô ráp, chai sần do chiến đấu quá nhiều của anh khẽ đan vào tay bạn. Bạn cười ôn nhu, đáp lại những cử chỉ quan tâm anh dành cho bạn. Trán chạm trán, Kirishima nhìn thẳng vào mắt bạn, cười hạnh phúc.
"Chúc mừng lễ kỉ niệm, anh yêu." - Nụ cười trên môi bạn vẫn chưa tắt hẳn, nó