Warning : 18+, Bakugou có tí ooc.
- Written by me.
Mình nói thật đấy bạn nào thấy khó chịu hoặc không thích cao H thì mau mau skip nhé .-. Mình để H nhưng không như các bạn tác giả khác, mình không cắt ra đâu, đã thịt thì thịt tới bến nhé .-.
Không hiểu sao dạo này mình biến thái vê cê lù :)
--------------------------------------------------
Reng...reng...reng...
7
"Tiết học đến đây là kết thúc."- Thầy chủ nhiệm của lớp 1-A - Aizawa mệt mỏi nói rồi bỏ đi mất tiêu, khiến cả lớp còn chưa kịp chào tạm biệt mà cứ đứng đực mặt ra đấy. Lát sau, lớp trưởng Iida mới hô giải tán và mọi người đều đang thu dọn cặp sách.
1
"(T/b)! Có muốn về chung với tụi mình không?" - cô bạn không trọng lực Uraraka bất ngờ vỗ vai khiến bạn giật nảy lên.
"À ừm. Mình đang tìm chìa khoá nhà, sáng nay mình có bỏ nó vào cặp mà giờ không thấy nữa. Huhu."
7
Uraraka tròn mắt trước vẻ hoang mang của bạn. "Cậu tìm trong hộc bàn xem? Không thấy thì cùng ra hành lang tìm. Có thể cậu vô tình đánh rơi nó trong lúc đang tới trường thì sao? Để bọn mình giúp-"
"Không! Không! Không thể làm phiền các cậu được. Có thể nó chỉ rơi ở đâu đó dưới chân bàn thôi, mình tìm một lát sẽ ra ngay mà. Các cậu về trước cũng được." - bạn khách sáo khua tay.
"Cậu chắc không vậy? Là chìa khoá nhà đó!" - Uraraka bẹo má bạn.
1
"Ừm, mình ổn mà~"
"Vậy tạm biệt cậu, tụi mình về trước nhé!" - bạn vẫy tay chào cô bạn thân của mình rồi vò đầu tìm cặp chìa khoá. Do ba mẹ đi công tác xa, bỏ bạn ở nhà một mình với cái chìa khoá cửa nhỏ xíu và vài ba chiếc chìa tủ đồ linh tinh. Bạn hoảng loạn dốc ngược chiếc cặp sách khiến toàn bộ sách vở hôm nay rơi tứ tung xuống bàn học.
Lạ thật, rõ ràng sáng nay trước khi đi mình có cất nó trong cặp mà? Trời ơiii đâu rồi chìa khoá ơi.. - đống sách tội nghiệp đang bị bạn bới tung hết lên, ngay cả bóp viết cũng chịu chung số phận nhưng vẫn không thấy thứ cần tìm đâu cả.
Sau một lúc vật lộn với từng cái bàn học trong lớp và toàn bộ ngăn tủ sắt phía ngoài, bạn quyết định bỏ cuộc. Chỉ biết chán nản ngồi úp mặt trên bục giảng.
"Ê." - bạn nghe thấy giọng ai đó khàn khàn bên tai mình, liền ngẩng mặt lên.
Là Bakugou. Cậu ta sao chưa về mà còn làm gì ở đây thế? Có gì mờ ám sao?
"Tao biết chìa khoá nhà của mày đang ở đâu." - cậu ta thản nhiên nói, ánh mắt đỏ ngầu đăm chiêu nhìn bạn.
"Thật hả? Vậy thì..mau trả cho mình." - bạn ngồi lì ở đấy, không dám lại gần, biết đâu cậu ta đang âm mưu gì đó?
"Lại đây. Tao trả." - cậu ra lệnh.
"Sao mình phải làm thế?"
"Mày muốn ngủ ngoài đường sao?"
Bakugou cười nửa miệng, cậu dựa người vào cánh cửa lớp, chiếc ba lô nặng nề trĩu xuống trước bờ vai vững chắc. Tay kia cậu vô tư đút vào túi quần. Áo thì bỏ ra ngoài, style xộc xệc hết biết, đúng kiểu quậy phá boy.
4
Bạn cảm thấy hoang mang trước câu nói nửa đùa nửa thật của Bakugou nên đành nghe lời cậu ta.
"Cậu mau trả mình." - Bạn đưa tay ra trước mặt cậu bạn.
Cứ tưởng y sẽ móc chùm khoá ra đưa tận tay tận mặt nhưng không. Bakugou nắm mạnh tay bạn, đút ngay vào chiếc quần đã nới lỏng dây nịt của cậu, nhanh đến nổi bạn còn chưa kịp phản ứng trước hành động vô liêm sỉ.
"Cậu!!" - bạn đỏ mặt vội rút tay ra nhưng bị cậu ta giữ lại.
"Chìa khoá của mày nằm trong đấy." - Cậu ta nham hiểm cười, tay kia không ngừng xoa đầu bạn, chải nhẹ mái tóc mượt mà.
1
"Ngoan, mau mau tìm rồi sẽ được về."
Cái gì đây? Thật không giống Bakugou hằng ngày một chút nàooo!!
3
Bản thân tự biết không còn cách nào khác, bạn đành phải nhíu mày khua đại cánh tay đang kẹt sâu trong đũng quần của ai kia. Cảm giác cứ mỗi lần di chuyển tay là đụng phải thằng nhỏ đang bị giam giữ trong chiếc quần lót khiến bạn vừa bối rối, ngượng ngùng lại có phần kinh khủng vì nó một lúc một cứng do ma sát. Bạn mừng muốn khóc vì vớ phải mấy mẫu sắt nhỏ nhỏ kêu leng kẹng phía dưới, liền rụt tay ra.
"Cậu thật quá đáng!" - Bakugou đỡ ngay cú tát của bạn bằng tay. Hắn bất ngờ đẩy bạn lên một chiếc bàn học gần đó rồi gỡ thắt cà vạt đỏ đang mang trên cổ ra, siết mạnh hai tay bạn vào nhau. Bạn kêu la ư ử rồi vùng vẫy nhưng đều vô ích. Bakugou thấy thế, liền đè mạnh hạ thân xuống, khoảng cách đã quá gần còn bị rút ngắn hơn khiến bạn không tài nào nhúc nhích được.
5
"Tao biết mày thích tao." - cậu thản nhiên nói, từng ngón tay vuốt ve làn da trắng hồng mịn màng sau lớp áo học sinh mỏng dính của bạn.
1
"Tao biết từ rất lâu rồi." - bạn giật nảy, hét toáng lên khi một bên ngực bỗng bị nhào nặn. Chốc sau, Bakugou thấy vướng víu, cậu liền vén cả hai lớp áo lên, để lộ cặp gò bông đào săn chắc, đầu ti nhạy cảm cương cứng lên trước cái lạnh của bên ngoài rồi tiếp tục xoa nặn thành đủ thứ hình thù.
1
Bakugou, cậu nói không sai tí nào, (T/b) thật ra thích cậu từ rất lâu rồi, lúc còn thanh mai trúc mã cũng thích, tiểu học càng thích, trung học lại thích hơn, cao học là thích cậu nhất. Lạ nhỉ? Cậu vừa thô lỗ lại hay khó ở, ai mà ưa cho nổi. Gu của (T/b) đúng là có vấn đề! Ai biểu cậu lúc nào cũng tốt với mỗi mình cậu ấy, cậu gọi cậu ấy bằng tên thật chứ không phải mấy cái nickname đáng ghét! Hồi bị tấn công ở USJ
1
-------
"Ah......" - bạn khẽ rên, tiếng rên ngày một lớn khi đầu ti bị hắn mút mạnh, dùng đầu lưỡi chơi đùa.
"D-dừng lại....làm ơn."
"Sao thế? Không thích sao?" - Bakugou thích thú ngẩng lên để ngắm vẻ mặt đáng thương của bạn. Bàn tay thô bạo đang mơn trớn vùng đùi nhạy cảm.
9
Cậu vuốt ve cô bé từ bên ngoài chiếc quần lót trắng tinh, cảm nhận được từng li từng tí độ ướt át của nó liền đắc chí cười khinh bỉ.
"Mày dâm đến thế à? Tao chỉ vừa đùa với mày một tí mà đã ướt thế này." - bạn xấu hổ