Thư Đồng uống thuốc mê giống như một kẻ say rượu, tâm trí ngây thơ, nghe nói trong quần có đồ chơi bèn hạ thấp người, vui vẻ sờ mó quần lót của Đường Hân.
Khóa kéo của túi quần được kéo ra, lộ ra quần lót phồng lên.
Thư Đồng giống như con nít, ngón tay chọc chọc vào côn thịt của anh: "Đây là cái gì?"
Đường Hân rít lên, tận hưởng cảm giác mềm mại của lòng bàn tay cô, cảm giác muốn bùng nổ vậy, hơn nữa đối phương lại là người trong lòng mình từ lâu.
"Đó là cây côn thịt, có thể ăn." Đường Hân cảm thấy mình thật sự xấu xa, chịu không nổi muốn ăn cô.
Thư Đồng thật sự rất đói bụng, bàn tay chui vào quần lót, lấy ra côn thịt thô dài tản ra khí nóng, ngửi được mùi hormone nam tính.
Thư Đồng khẽ nhăn mũi lại: "Gạt người, đây không phải là đồ ăn."
Đường Hân tiếp tục dụ dỗ: "Dùng miệng ngậm chặt nó, nó sẽ phun ra đồ ăn.”
Thư Đồng thành công bị lừa gạt, vươn ra đầu lưỡi, liếm liếm quy đầu to tròn, hương vị mặn mặn, cô không muốn tiếp tục: "Không ngon."
Đường Hân vô cùng sảng khoái, nhìn khuôn mặt cô nhỏ nhắn say khướt, hai gò má đỏ ửng, đôi mắt cô đẫm nước vô cùng đáng thương đáng yêu, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô: "Vậy anh sẽ ăn em."
"Ăn em? Ưm..." Thư Đồng bị Đường Hân đè ngã xuống giường, cởi từng nút áo, da thịt trắng noãn lộ ra ở trong không khí, không hề che giấu.
Lần đầu tiên Đường Hân nhìn thấy cơ thể con gái, giống như mở ra hộp Pandora dục vọng, đồ lót màu xanh biển che giấu, hai ngực đẫy đà màu xanh như hai trái đào làm người ta thèm nhỏ dãi.
"A... Rất ngứa..." Tác dụng của thuốc kích dục khiến cho Thư Đồng ôm lấy Đường Hân, như con mèo nhỏ dán chặt lấy anh, truy đuổi đôi môi ngon lành của thiếu niên.
Đó là nụ hôn đầu tiên của Đường Hân, anh sững người trong hai giây, sau đó giữ cô lại, ngây ngô liếm, hôn lên đôi đỏ mọng ngọt ngào, đầu lưỡi của anh tiến quân thần tốc, trượt vào trong khoang miệng ngọt ngào.
Hai tay của anh cũng không nhàn rỗi, liều lĩnh cởi bỏ nút đồ lót sau lưng của cô, bàn tay bao trùm lên hai vú, tận tình xoa nắn.
Núm vú của cô màu hồng nhạt giống như hai quả anh đào nhỏ. Đường Hân rất thích, anh vùi đầu vào hai vú, ngậm chặt vú trắng nõn nà, hứng khởi mút vào.
"Ưm... Ưm... Ưm a..." Thư Đồng khẽ ngân nga, giống con lười ôm lấy Đường Hân, dùng hạ thể cọ lên bắp đùi anh.
Đường Hân chẳng qua chỉ là một chàng trai 16 tuổi, sao có thể chịu được sự cám dỗ của cô, cố sức cởi quần của Thư Đồng nhìn chằm chằm quần lót màu xanh giữa hai chân cô, tim đập rất nhanh.
Đôi chân mảnh khảnh của Thư Đồng kẹp chặt cọ xát, sốt ruột rên rỉ: "Rất ngứa... Rất ngứa..."
Đường Hân thấy thế, nắm một góc quần kéo xuống dưới: "Anh sẽ làm em hết ngứa.”
Thư Đồng nằm dưới thân anh, tùy ý anh cởi lớp vải che phủ cuối cùng, mảnh đất tam giác trắng giữa hai chân, dưới lớp lông tơ màu đen nhạt cất giấu nơi bí mật của phụ nữ.
Đường Hân nhẹ nhàng tách hai chân của cô ra, gập lại thành hình chữ M, anh quỳ xuống giữa hai chân quan sát kỹ hạ thể của cô.
Tiểu huyệt chưa bao giờ bị xâm chiếm toát ra mùi thơm ngọt ngào của thiếu nữ, hấp dẫn hơn thuốc kích dục, phần thân dưới của Đường Hân cứng rắn sưng đau khó chịu, mãnh liệt chỉ muốn cùng cô hòa hợp.
Anh thiếu kinh nghiệm, thậm chí không biết tiểu huyệt ở đâu, dùng hai ngón tay mở hai cánh hoa ra, nhìn các nếp gấp thịt bên trong.
Đó là tiểu huyệt có thể cắm vào, theo hô hấp mà hơi mở ra, có thể tưởng tượng đi vào có bao nhiêu thoải mái.
Anh nuốt nước bọt rút ra côn thịt sưng phồng, quy đầu thô ráp ma sát hoa môi mẫn cảm của cô, giống như đang thăm dò trước khi công thành, dính vào dâm thủy đang chảy ra cửa huyệt.
Côn thịt mở ra hoa môi, thử chậm rãi chen vào bên trong, có thể là thiếu kinh nghiệm nên anh nhét vào nhiều lần, mới miễn cưỡng nhét vào nửa đoạn quy đầu.
"Đau ..." Tiểu huyệt chưa bao giờ khai hoang, chưa từng bị côn thịt to chèn