CHƯƠNG 169
An Diệc Diệp căng thẳng cứng cả người, lặng lẽ túm chặt tà váy.
Khúc Chấn Sơ nhận ra sự thay đổi của cô, nhẹ nhàng ôm lấy eo cô.
Tiến lại gần, nói nhỏ bên tai cô: “Bọn họ đang hâm mộ cô.”
Khi nói chuyện, bờ môi thỉnh thoảng sẽ đụng đến vành tai An Diệc Diệp, hơi nóng phả vào cô.
An Diệc Diệp hơi đỏ mặt, thậm chí cảm giác như Khúc Chấn Sơ thừa dịp nói chuyện mà hôn nhẹ lên vành tai của cô.
Cô hơi ngạc nhiên chớp mắt, hoài nghi cảm giác khi nãy chỉ là tưởng tượng.
Sao Khúc Chấn Sơ sao có thể làm ra hành động dịu dàng như thế chứ?
Cô hơi khó hiểu, đi theo Khúc Chấn Sơ đến thang máy, không biết từ lúc nào mà đã không cảm thấy căng thẳng nữa.
Nhà hàng Talia nằm trên tòa cao ốc ở trung tâm thành phố, chỗ độc đáo của nó chính là tuy là một nhà hàng nhưng lại có hai chỗ ăn uống khác nhau.
Mà nhà hàng được bình chọn là nhà hàng Michelin ba sao thật sự chính là khu vực chuyên dành cho khách quý ở tầng cao nhất.
Mà gần như tất cả mọi người đều biết, bên trên “tầng cao nhất” dành riêng cho khách quý, còn có một khu vực riêng thuộc về Khúc Chấn Sơ.
Xuyên qua hàng lang vừa dài vừa tối, quẹo qua một ngã rẽ, trước mặt lập tức trở nên rộng rãi thoáng mát.
Thiết kế bằng cửa sổ sát đất ba trăm sáu mươi độ có thể nhìn thấy toàn bộ khung cảnh.
Ngay cả những vì sao trên trời cũng không ngoại lệ.
Thảm trắng mềm mại trải dưới đất, không dính một hạt bụi.
Trên bàn cơm duy nhất của nhà hàng đã đặt sẵn rượu vang đỏ đã rót sẵn