CHƯƠNG 171
“Chén canh này tương đương với tiền học phí một tuần của cô.”
An Diệc Diệp hoảng sợ trợn to mắt, tiền học phí một năm của cô lên đến mười con số, một tuần chính là…
Cô sửng sốt, cúi đầu ăn thêm.
Khúc Chấn Sơ thấy cô như thế, trong lòng vừa kỳ lạ vừa buồn cười.
Tuy rằng món canh này rất đắt, nhưng mà nếu so với những món ăn khác trên bàn thì cũng không tính là đắt.
Giống như món gan ngỗng mà An Diệc Diệp chỉ mới ăn một miếng khi nãy có giá đắt gấp hai món canh này.
Nhưng anh cũng không tính nhắc nhở cô.
Hơn nữa, rõ ràng dựa vào tiền tài của nhà họ Tiêu, con số này cũng chỉ là số tiền ít ỏi mà thôi.
Sao cô lại kinh ngạc như thế?
Không đợi An Diệc Diệp ăn xong, Khúc Chấn Sơ đột nhiên đứng lên.
“Đứng dậy.”
An Diệc Diệp ngẩng đầu.
“Phải về sao?”
Cô luôn cảm thấy có lẽ lát nữa Khúc Chấn Sơ còn bận việc gì đó.
Đứng dậy vừa định đi ra ngoài, Khúc Chấn Sơ đột nhiên giữ chặt cô.
“Cô đi đâu?”
“Đi về.”
Anh kéo An Diệc Diệp đi đến trước cửa sổ sát đất, dùng ngón tay thon dài gõ gõ lên trên thủy tinh.
“Đừng lộn xộn, nhìn chỗ này.”
An Diệc Diệp khó hiểu mà nhìn chằm chằm chỗ đó.
Khúc Chấn Sơ nói với giọng