CHƯƠNG 227
Khúc Chấn Sơ nhíu mày, không hề tin lời cô nói.
Dùng tay đẩy cô ra, lập tức đi lên lầu.
Dư Nhã Thiểm ở phía sau kêu khàn cả giọng.
“Là cô ấy! Chính cô ấy hại em thành ra thế này! Anh còn muốn cứu cô ấy làm gì? Khúc Chấn Sơ! Sao anh lại có thể như thế!”
Khúc Chấn Sơ bước lên lầu nhanh hơn, trong lòng chưa bao giờ khủng hoảng và sợ hãi như bây giờ.
Nếu như cô gặp chuyện gì…
Anh thậm chí không dám tiếp tục nghĩ nữa, cuộc đời này lần đầu tiên anh sợ hãi như thế.
“Đừng xảy ra chuyện, đừng xảy ra chuyện… Không thể xảy ra chuyện gì!”
Anh đang cầu nguyện, cũng đang an ủi chính mình.
Khúc Chấn Sơ nhanh chóng lấy cây gậy sắt đang chặn cửa xuống, dùng chân đá văng cửa!
Lưu Ngạn đang dùng ghế đập vào cửa nhà vệ sinh!
Rầm! Rầm!
Tiếng động đinh tai nhức óc liên tục vang lên, được phóng đại vô hạn ở trong phòng vệ sinh, không khí giống như cũng chấn động theo.
Cửa nhựa có chất lượng không tốt, không bao lâu đã lung lay.
Ngay cả khóa cửa cũng lắc lư, có thể bị phá hư bất cứ lúc nào!
Cô mở to hai mắt, cơ thể lạnh lẽo như đang ở trong hầm băng.
Nếu Lưu Ngạn xông vào, cô nên chĩa con dao này vào Lưu Ngạn, hay là vào chính mình?
Khúc Chấn Sơ vừa mới xông vào, nhìn thấy hình ảnh trước mặt, khóe mắt như muốn nứt ra!
Anh xông nhanh lên, bắt lấy bả vai Lưu Ngạn!
Lưu Ngạn không hề phát