______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Bữa cơm cứ kết thúc như vậy, cơm nước xong, Nhược Nhiên chạy thẳng vào phòng.
Đi lên cầu thang, bỏ lại cái bóng lưng cho Tư Đồ Dật và Tư Đồ Hiên Nhiên.
Tư Đồ Dật nhìn sắc mặt Tư Đồ Hiên Nhiên, cười xấu xa nhếch lông mày: "Anh cả, anh nhìn khuôn mặt đỏ hồng của cô ấy đi, anh sẽ không nói với em rằng, anh còn chưa động vào cô ấy chứ."
Tư Đồ Hiên Nhiên không nói gì, nhếch lông mày, lạnh lùng nhìn Tư Đồ Dật.
Quả nhiên...
Từ trong đôi mắt của Tư Đồ Hiên Nhiên, Tư Đồ Dật đã nhìn ra đầu mối.
Anh ta đứng lên, duỗi tay ra khởi động cái lưng lười, đi lên lầu, vừa đi vừa cười: "Nhìn anh bây giờ, thật kém chết đi được..."
Nói xong, huýt sáo một cái, hắn ta biến mất ở cầu thang tầng hai.
Tư Đồ Hiên Nhiên tức giận ngồi ở phòng khách, hắn kém sao? Bởi vì người đàn bà kia, mà hắn bị em trai mình cời nhạo vì kém cỏi, thật là đáng chết.
Chẳng qua là hắn không muốn động vào cô, chết tiệt.
Sinh con... Tư Đồ Hiên Nhiên phiền não đứng dậy, chau nhẹ lông mày, ngẩng đầu, hắn nhìn đồng hồ, đã 9 giờ rồi.
Tư Đồ Hiên Nhiên