______________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Nhược Nhiên bất mãn, chưa nói tới chuyện cô không muốn làm bóng đèn, mà điều quan trọng là Nhược Nhiên không thích mùi nước hoa nồng nặc.
"Đi thôi!" Tư Đồ Dật cầm cái túi cho Nhược Nhiên, sau đó đi lên trên xe, Nhược Nhiên bất đắc dĩ, không thể làm gì được mà đành lên xe.
Cô gái kia mang theo nụ cười chói lọi, biết Nhược Nhiên là chị dâu của Tư Đồ Dật, cô ta càng ra sức lôi kéo Nhược Nhiên và cười nói.
Đáy mắt Nhược Nhiên không thể che hết tức giận, nhưng cô gái kia thì không để ý điều đó mà cứ nói không ngừng, chỉ có Tư Đồ Dật thỉnh thoảng nhìn ra kính chiếu hậu.
Nhìn vẻ mặt tức giận của Nhược Nhiên, khóe môi càng nhếch cao hơn.
Rốt cục, xe cũng dừng ở trước cửa biệt thự, Nhược Nhiên vội vã chào một tiếng rồi chạy thẳng vào nhà.
Cuối cùng cũng thoát khỏi cô ả phiền toái kia, trên người còn có mùi nước hoa rất nồng.
Ông trời, không hiểu sao Tư Đồ Dật chịu nổi nữa, giống như đổ cả lọ nước hoa lên người vậy.
Tư Đồ Dật lớn lên không tồi, làm sao lại thích cái loại này chứ?
Còn không bằng cặp mắt của Tư Đồ Hiên Nhiên, nhớ tới bên cạnh Tư Đồ Hiên Nhiên có rất nhiều đàn bà quyến rũ, khuôn mặt Nhược Nhiên ảm đạm đi vài