____________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
"Hai người... yêu nhau sao?" Hắn nhìn tư thế của hai người, cười mập mờ.
"PHỐC... " Nhược Nhiên phù ra một cái, tí thì chết sặc, bối rối không biết như thế nào cho phải.
Cả người đều đỏ lên giống như một con tôm, hết lần này tới lần khác đều bị Tư Đồ Hiên Nhiên ôm chặt vào người, cô giãy dụa không ra, xấu hổ vô cùng.
Chẳng còn cách nào cô đành kéo chăn lên phủ qua đầu mình, giống hệt đà điểu!
Trời ạ, Tư Đồ Dật này đúng là mỏ quạ đen, nói gì vậy chứ!
Sắc mặt Tư Đồ Hiên Nhiên bình tĩnh, chẳng thèm coi ai ra gì mà cứ ôm Nhược Nhiên.
Mỏ quạ đen Tư Đồ Dật đáng ghét!
"Tư Đồ Dật, em nên đi ra rồi!" Hắn bất mãn chau lông mày, cảm thấy Nhược Nhiên ở trong lòng mình đang xấu hổ sắp chết.
"Được rồi, hai người tiếp tục đi!" Tư Đồ Dật xòe tay nhún vai, nhìn hai người rồi đột nhiên đi ra khỏi cửa.
Nhược Nhiên co rúc vào bên trong, tay nắm chặt chăn, một lúc lâu sau, giọng nói rầu rĩ của Tư Đồ Hiên Nhiên truyền tới.
"Còn trốn gì nữa, nó đi rồi!" Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn Nhược Nhiên khom người thành một cục, buồn cười nói.
Thật không ngờ, cô gái này có gì mà lại xấu hổ dữ vậy!
Một lúc lâu,