____________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Lúc này Tư Đồ Hiên Nhiên rất bất mãn vì họ giống người xa lạ, khi định đi vào thang máy, thì hắn đột nhiên dừng chân và lại xoay người nhìn Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên đang đi, chợt thấy hắn dừng lại, còn tưởng đã xảy ra chuyện gì.
"Sao thế?" Cô khó hiểu nói, Nhược Nhiên nhìn hắn.
"Khoác tay tôi!" Tư Đồ Hiên Nhiên nhếch môi nhẹ nhàng nói, cong tay lên vô cùng ưu nhã.
"Cái gì?" Nhược Nhiên mở to hai mắt, giống như không nghe hiểu Tư Đồ Hiên Nhiên nói gì.
Cặp mắt hắn lạnh xuống, nhìn lướt qua cánh tay của mình, trầm giọng nói: "Đừng để tôi phải nói lần thứ hai!"
Nhược Nhiên khó hiểu nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên, không hiểu tại sao tự nhiên hắn lại nói ra yêu cầu này.
Nhưng cô vẫn ngoan ngoãn khoác tay mình lên cánh tay của Tư Đồ Hiên Nhiên.
Lúc này khuôn mặt Tư Đồ Hiên Nhiên hiện ra một nụ cười không dễ phát hiện, đi vào thang máy cùng Nhược Nhiên.
Hắn đưa Nhược Nhiên đi loanh quanh trong cửa hàng quần áo, rồi đảo qua một vòng cửa hàng trang sức, sau đó Nhược Nhiên ngồi ở khu nghỉ ngơi, nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên tự tay chọn đồ, còn vừa nhíu lại lông mày vừa chọn lễ phục cho nữ.
Đột nhiên cô cảm thấy buồn cười, sao người đàn ông