________________________________
Convert+beta: Mã Mã
Editor: Linh
Sao hắn lại tới đây?
Tư Đồ Dật có chút sửng sốt, hắn chợt nở nụ cười: "Em đang trò chuyện với Nhược Nhiên, đợi lát nữa đưa cô ấy đi học ở đây."
Hắn nghiêng người, sau đó mời Tư Đồ Hiên Nhiên vào bàn ngồi.
Ánh mắt Nhược Nhiên đang nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên chuyển sang hướng khác, cái thìa trong tay cũng nặng nề đặt xuống dĩa. Cô không chịu được vẻ mặt đang bực bội của hắn.
Tư Đồ Dật dựa vào cánh cửa, hai tay vắt chéo ôm trước ngực, cười như không cười thản nhiên nhìn Nhược Nhiên với Tư đồ Hiên nhiên.
Tư Đồ Hiên Nhiên tiến lên trước một bước, nhìn thẳng vào Nhược Nhiên hỏi: "Em ăn xong chưa? Tôi đưa em lên lớp!"
Nhược Nhiên đứng lên, nhìn lướt qua Tư Đồ Hiên Nhiên, bất mãn nói: "Tôi không cần anh đưa!"
Tư Đồ Hiên Nhiên lại tiến lên nữa, nhích người sát gần Nhược Nhiên, khóe môi nở nụ cười thật tà mị: "Trầm Nhược Nhiên, không phải là em vẫn còn đang ghen sao, thật ra tối hôm qua anh không có làm chuyện gì hết!"
"Anh làm hay không làm chuyện gì, tất cả đều không liên quan tới tôi!" Nhược Nhiên không khỏi bất mãn liếc nhìn gương mặt tuấn mỹ của Tư đồ Hiên Nhiên.
"Trầm Nhược Nhiên, em đừng có hở chút là phát cáu lên!" Hắn khẽ trầm giọng, nhìn Nhược Nhiên.
"Tôi nói rồi, tôi không cần anh quan tâm!" Cô khó chịu nói thẳng với