________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Thủy
"Tôi trái ôm phải ấp lúc nào?" Tư Đồ Hiên Nhiên nhíu mày, không hiểu Nhược Nhiên nói gì..., tối hôm qua hắn về ngủ một mình.
Thấy dáng vẻ không rõ ràng của hắn, Nhược Nhiên cho là hắn giả bộ ngu, cười lạnh hơn.
"Tư Đồ Hiên Nhiên, tối hôm qua người nhận điện thoại rõ ràng là một phụ nữ, anh không cảm thấy hiện giờ vẻ mặt anh rất buồn cười không?"
Tối hôm qua cô đã gọi điện thoại cho hắn? Nhớ tới hắn ở Lam Đồng, tối hôm qua điện thoại ném trên ghế sa lon, hẳn là những cô gái ở đó đã nhận, bị Nhược Nhiên nghe thấy.
Thấy vẻ mặt tức giận của Nhược Nhiên, khóe môi Tư Đồ Hiên Nhiên cong lên, cười rộng ra, Nhược Nhiên sai rồi, sai rồi.
"Anh cười cái gì?" Nhược Nhiên hừ lạnh, muốn giãy dụa, nhưng tay chân vẫn không nhúc nhích được.
Tư Đồ Hiên Nhiên khẽ hạ thấp thân thể xuống, áp môi mình vào môi Nhược Nhiên, tà mị cười một tiếng.
"Trầm Nhược Nhiên, tối hôm qua tôi không chạm vào bất cứ cô gái nào hết, trong đầu toàn nghĩ về em." Giọng nói hắn vô cùng giàu tính từ, thổi vào tai Nhược Nhiên mấy tiếng.
Khuôn mặt Nhược Nhiên đỏ lên trong phút chốc, đôi mắt trợn to, còn chưa kịp đáp ứng, Tư Đồ Hiên Nhiên đã áp môi hắn xuống.
Trằn trọc trở mình, hết sức dịu