Convert+ Editor: Mã Mã
Cô gái này, đúng là không được dạy dỗ!!!
Lúc ăn cơm tối, Nhược Nhiên vậy cũng không xuống, Tư Đồ Hiên Nhiên đen mặt, người giúp việc không dám nói lời nào, chú Quyền cũng chỉ khẽ thở dài đứng bên cạnh.
Tư Đồ Hiên Nhiên ăn chẳng ngon, chiến tranh lạnh này khiến hắn vô cùng không thoải mái, rốt cục cũng ăn xong cơm, hắn đi lên lầu, muốn gặp Nhược Nhiên nói chuyện.
Tư Đồ Hiên Nhiên đi lên, nhẹ nhàng gõ cửa phòng cô.
Nhược Nhiên ngồi ở bên trong phòng, dù không mở cửa nhưng cô cũng biết là ai.
Hiện giờ cô không muốn gặp Tư Đồ Hiên Nhiên một giây một phút nào, không muốn nói chuyện với hắn, càng không muốn nhìn thấy dấu hôn trên cổ của hắn.
Lẳng lặng nằm trên giường, mặc kệ Tư Đồ Hiên Nhiên gõ.
Tư Đồ Hiên Nhiên gõ cửa nhưng không thấy gì.
"Trầm Nhược Nhiên!!!" Hắn đứng bên ngoài lạnh lùng gọi cô, thế nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì.
Bây giờ hắn phải làm gì, ăn nói khép nép thì Trầm Nhược Nhiên mới thôi sao?
Hiện tại hắn cảm thấy mình chẳng còn chút mặt mũi nào, hầu như bị bay đi hết như bụi rồi.
Lần nào, cũng là hắn xin lỗi, rồi dỗ ngọt cô.
Tư Đồ Hiên Nhiên lại gõ