Convert+ Editor: Mã Mã
Nhược Nhiên sửng sốt, nhìn vào đáy mắt Tư Đồ Dật, không có tình cảm, không có yêu say đắm.
Tư Đồ Dật đã dùng vẻ mặt của người phương tây che dấu, sao mà có thể để Nhược Nhiên nhìn thấy được.
Nhược Nhiên yên tâm cười cười, đi tới phía trước ôm lấy Tư Đồ Dật.
Tư Đồ Dật cười bất cần đời, ôm lấy Nhược Nhiên sát vào người mình.
Những người khác nhìn không ra, nhưng Nhược Nhiên có thể cảm nhận rõ Tư Đồ Dật đang dùng rất nhiều lực, như muốn bẻ gãy cái eo của cô.
Giống như muốn khảm Nhược Nhiên vào trong cơ thể, cùng nhau đi về phía đại dương Bỉ Ngạn.
Tư Đồ Dật dùng âm thanh chỉ có hai người nghe thấy, nói nhỏ bên tai Nhược Nhiên: "Trầm Nhược Nhiên, tôi sẽ không trở về nữa."
Không bao giờ ... trở về mảnh đất này của cô, không bao giờ ... nhìn thấy cô nữa.
Xoay người, tôi muốn mình quên sạch.
Để tình yêu của tôi chết trong đơn độc.
Tư Đồ Dật nói xong, hít sâu một hơi, ngửi hương thơm trên người Nhược Nhiên và lưu trong tâm trí.
Nhẹ nhàng buông cô ra, nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên một chút rồi xoay người, lúc Nhược Nhiên sửng sốt còn chưa hoàn hồn, hắn đã kéo hành lý, nắm tay Tô Cẩm Vy đi về phía