Tĩnh Anh vội lao về phía anh, cô nâng anh lên nức nở khóc:
- "Phong Thần! Đừng làm em sợ. Anh hứa sẽ chăm sóc, bảo vệ em và các con mà."
Tiếp đó cô lại quay sang nói với Hàn Tử Hân:
- "Tử Hân! Anh mau gọi xe cấp cứu đi."
- "Bao...Bảo bối, anh đã hứa với em là sẽ không để con gái của chúng ta...xa... xảy ra chuyện gì...mà...à...."
Vương Phong Thần vừa nói vừa từ từ đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.
- "Nhưng mà em cũng không muốn anh bị thương. Anh mà có mệnh hệ gì thì em và các con phải làm sao? Huhuhu...Phong Thần! Anh thật ngốc."
Cô vừa nói vừa ôm anh thật chặt, khóc như mưa. Nước mưa hoà cùng nước mắt thấm đẫm khuôn mặt của cô và anh.
Yến Nhi được Hàn Tử Hân cướp lấy từ tay Tô Khiết Như nhân lúc cô ta đang mất tinh thần.
- "Ba nuôi! Con sợ...Yến Nhi...sơ...sợ lắm...huhu..."
Yến Nhi vừa được Hàn Tử Hân bế lên thì liền ôm chặt lấy anh. Lúc này cô bé mới như giải toả được nỗi sợ sệt từ sáng tới giờ. Khóc một lúc thì cô bé quay nhìn liếc về phía ba mẹ ruột mình. Thấy ba nằm bất động còn mẹ thì đang ôm ba khóc, Yến Nhi nấc nghẹn lên hỏi:
- "Ba ơi, ba con sẽ không sao chứ?"
- "Con yên tâm. Ba con sẽ không sao đâu. Yến Nhi ngoan, con đừng khóc nữa nhé. Có ba ở đây rồi."
Nhân lúc không ai để ý, Tô Khiết Như liền chạy đi khỏi.
Một lát sau xe cấp cứu tới đưa Vương Phong Thần đi. Anh được đưa tới bệnh viện tư nhân đứng tên Vương Thị.
- "Bác sĩ! Làm ơn hãy cứu anh ấy. Tôi xin ông đấy."
Tĩnh Anh cả người ướt sũng chạy theo anh tới phòng cấp cứu, khẩn khoản cầu xin bác sĩ giúp đỡ.
- "Châu tiểu thư, xin cô hãy bình tĩnh. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức. Xin cô hãy đứng ngoài đợi."
Bác sĩ vội nói rồi đi vào bên trong phòng cấp cứu. ngôn tình hay
Ngay sau đó cả Vương lão phu nhân, Vương lão gia và phu nhân cũng kéo tới.
- "Tĩnh Anh! Phong Thần đâu rồi? Tại sao nó lại bị tai nạn xe?"
Mọi người trong gia đình cũng sốt ruột không kém, ai nấy đều lo lắng hỏi.
- "Anh ấy vì muốn cứu Yến Nhi nên mới bị tai nạn. Nội! Ba! Mẹ! Phong Thần sẽ không sao chứ?"
Cô khóc nấc lên, nói.
- "Tĩnh Anh! Con đừng lo lắng nhiều quá. Phong Thần nó sẽ không sao đâu."
Vương phu nhân không giấu nổi lo sợ nhưng vẫn cố trấn an cô.
- "Tĩnh Anh! Em chảy máu rồi kìa!"