Ngày hôm sau.....
Hôm nay là ngày sinh nhật của Hàn Tử Hân nên hôm nay cô cố gắng thu xếp công việc để tan làm sớm rồi về chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật nho nhỏ cho anh. Địa điểm tổ chức sinh nhật hôm nay là một quán cà phê nhỏ theo phong cách retro cổ điển.
Cô bao hẳn một phòng trong quán rồi mua hoa, bóng bay và bánh kem tới, tự tay trang trí căn phòng. Nhân tiện vừa trang trí phòng, cô vừa lấy điện thoại ra gọi cho Tử Hân:
- "Tử Hân, anh đang ở đâu vậy? Mau cứu emmmm!"
Tĩnh Anh vừa thấy anh nhấc máy lên thì đã bắt đầu diễn trò. Hàn Tử Hân đang làm việc nghe thấy cô nói vậy liền sốt ruột hỏi:
- "Tĩnh Anh, em đang ở đâu? Có chuyện gì vậy?"
- "Em...em lái xe đi tới quận X xử lí chút việc nhưng mà không biết em lú lẫn thế nào lại làm rơi chìa khoá xe, bây giờ em phải làm sao đây?"
Tĩnh Anh vẫn tiếp tục đóng kịch, giả như bị mất chìa khoá xe thật. Mà Hàn Tử Hân nghe thấy cô gặp "nạn" thì cũng lập tức "cắn câu", anh nói:
- "Vậy em đang ở đâu? Anh tới đón em?"
- "Em đang ở trước quán cà phê July, đường A, phố B, quận X..."
- "Được, anh biết rồi. Bây giờ em cứ ở đó đợi anh, anh sẽ tới ngay đây."
Chưa để cô kịp nói dứt câu thì Hàn Tử Hân đã cầm áo khoác rồi vội vàng rời khỏi công ty mà quên luôn cả chuyện khuôn mặt đẹp trai của mình đang tạm thời bị "hủy dung".
Hàn Tử Hân phóng xe với vận tốc tối đa nhưng vì đang là giờ tan tầm nên đường rất tắc. Phải mất hơn 1 tiếng anh mới tới được chỗ địa chỉ cô đưa. Nhìn bãi đỗ xe quanh đây anh nhanh chóng nhận ra chiếc xe của cô. Hàn Tử Hân liền rút điện thoại ra gọi cho cô:
- "Tiểu Tĩnh à, em đang ở đâu đó? Anh tới nơi rồi, anh còn thấy cả xe của em nữa."
Tĩnh Anh lúc này đang hoàn thành nốt khâu cuối cùng đó là cắm hoa, thấy anh nói là đã tới, cô bèn nói:
- "Anh ra gửi xe đi rồi vào trong quán có được không? Tại em đợi anh lâu quá nên vừa mới gọi thêm một phần bánh ngọt, còn chưa kịp ăn nha~"
Tĩnh Anh lại bắt đầu bày mưu để dụ anh đi vào trong quán.
- "Ừ được rồi. Vậy để anh đi đậu xe rồi anh vào."_______Hàn Tử Hân luôn luôn bị mọi lời nói của cô thuyết phục. Nói rồi anh cũng lái xe ra bãi đậu xe.
Gửi xe xong, Hàn Tử Hân liền đi vào quán nhưng nhìn ngang nhìn dọc vẫn không thấy bóng dáng cô đâu.
- "Xin chào quý khách, tôi có thể giúp gì được cho anh ạ?"
Một nhân viên quán được cô nhờ ra tiếp cận anh, nhẹ nhàng tới hỏi.
- "Tôi có hẹn với một người nhưng nhìn mãi không thấy cô ấy đâu. Không biết nãy giờ cô có thấy cô gái nào cao chừng m67, mái tóc dài màu nâu, đôi mắt rất to và..."
Hàn Tử Hân đang định miêu tả cả quần áo của cô nhưng mà ngày hôm nay anh chưa gặp cô lần nào nên anh lại không biết cô hôm nay mặc bộ đồ gì cả.
- "À, đúng rồi. Là cô gái như trong ảnh này."
Rất nhanh chóng, Hàn Tử Hân liền mở album ảnh trong điện thoại