Một ngày nọ, Vương Phong Thần có việc đi ngang qua Châu gia. Vì tò mò không biết Tĩnh Anh dạo này sống ra sao nên anh bèn đỗ xe ở một gốc cây to đối diện cổng nhà cô. Đứng một lúc lâu, Vương Phong Thần liền lái xe rời đi.
Chuyện tới tai Tô Khiết Như, cô ta nổi đoá lên vì ghen và lại cãi nhau với anh.
- "Có phải anh vì chán tôi rồi nên muốn nối lại tình xưa với cô ta không?"
- "Cô đừng nói nhăng nói cuội nữa. Tôi mệt rồi. Tôi đi ngủ trước đây."
Vương Phong Thần chán nản nhìn Tô Khiết Như rồi nằm phịch xuống giường. Thế nhưng cô ta không để yên cho anh, Tô Khiết Như lấy gối quật lia lịa vào người anh, không cho anh ngủ, miệng vẫn gào thét:
- "Anh không được ngủ. Tôi không cho anh ngủ. Có phải tôi nói trúng tim đen của anh rồi không? Anh muốn quay lại với cô ta đúng chứ gì. Anh mau nói đi."
- "Cô...nếu không chịu được thì ly hôn đi! Tôi mệt mỏi lắm rồi!"
Vương Phong Thần tức giận nói rồi bỏ đi.
Anh cho người điều tra về thân phận của Tô Khiết Như thì phát hiện ra trước khi sang Mỹ, cô ta và Tĩnh Anh chính là bạn thân. Giữa bọn họ nảy sinh mâu thuẫn nên không còn chơi với nhau nữa. Ba mẹ Tô Khiết Như ly hôn nên cô ta mới sang Mỹ du học. So về hoàn cảnh gia đình và học lực thì Tĩnh Anh có phần tốt hơn Tô Khiết Như rất nhiều.
- "Điều tra thêm cho tôi xem tại sao hai người họ từ bạn rất thân lại trở nên rạn nứt như vậy."
Vương Phong Thần vừa nhận được tài liệu trợ lý gửi, đọc xong anh liền nhấc điện thoại lên gọi cho anh ta. Thì ra bọn họ từng là bạn thân. Vậy mà anh chưa từng cảm thấy giữa họ đã như từng quen biết bởi lúc nào hai người họ cũng xảy ra mâu thuẫn.
Mấy ngày sau, trợ lý của Vương Phong Thần lại mang tới cho anh những thông tin mà cậu ta điều tra được.
- "Tổng giám đốc, tôi đã điều tra ra rồi. Mời anh xem thử."
- "Vất vả cho cậu rồi. Cậu ra ngoài đi."
Sau khi trợ lý rời đi, Vương Phong Thần lập tức mở tập tài liệu ra xem. Bên trong là những tấm ảnh có vẻ đã cũ mà trợ lý của anh điều tra ra được. Có cả ảnh thân thiết giữa cô và Tô Khiết Như thời còn đi học. Trong hồ sơ có ghi rõ, Tĩnh Anh và Tô Khiết Như cãi nhau vì một người con trai và kỉ vật của chàng trai ấy. Người con trai đó chính là người yêu của Châu Tĩnh Anh. Sau đó là một tấm ảnh Châu Tĩnh Anh đang ân cần chăm sóc cho một cậu trai mù. Vương Phong Thần bàng hoàng khi nhận ra đó chính là anh hồi nhỏ.
- "Vâ...vậy chẳng lẽ Tĩnh Anh...Tĩnh Anh cô ấy