- "Hay là...thiếu gia có bạn gái rồi ạ?"
Tử Kỳ lại tò mò và bắt đầu suy đoán.
- "Haha! Cô nhìn xem thiếu gia có giống người đàn ông vì phụ nữ mà cười ngây ngốc như thế kia không?"
Quản gia đột nhiên bật cười khi nghe Tử Kỳ hỏi vậy. Thiếu gia nhà họ trước giờ chỉ có biết mỗi công việc, cuồng công việc đến nỗi lão gia và phu nhân suốt ngày phàn nàn về chuyện con trai không chịu kiếm cho họ một cô con dâu để họ có cháu bế cháu bồng. Rồi họ còn lo sợ đến nỗi nhờ bà theo dõi xem thiếu gia có vấn đề gì về giới tính không kia mà.
- "Vậy chẳng lẽ thiếu gia chưa từng có bạn gái sao ạ?"
- "Thực ra là ta có biết một bí mật của thiếu gia. Cậu ấy yêu thầm một cô gái nhưng sau đó cô gái lại kết hôn với một người khác rồi. Chuyện này là do ta vô tình biết được thôi chứ lão gia và phu nhân đều không biết gì cả. Cô làm việc ở đây chưa được bao lâu nên không biết được hết về thiếu gia đâu."
- "Thiếu gia nhìn như vậy mà cũng từng yêu đơn phương người khác sao ạ? Vậy cô gái đó là ai ạ?"________________Tử Kỳ lại hỏi.
- "Ta cũng không rõ. À mà sao hôm nay cô hỏi nhiều thế? Mau đi làm việc đi! Mà hôm nay cô không phải tới trường à?"
- "Dạ, buổi chiều nay cháu mới có tiết học. Vậy...cháu xin phép đi làm việc tiếp ạ."
Tử Kỳ nhẹ nhàng đáp rồi đi làm việc.
Nói một chút về Tử Kỳ, cô là một cô sinh viên năm chuyên ngành thiết kế thời trang. Vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên cô xin đi làm thêm để trang trải học phí và phụ giúp gia đình. Mấy tháng trước, cô đi tìm việc và được quản gia nhận về làm việc với đãi ngộ rất tốt là được tạo điều kiện để có thể đến trường mà vẫn làm việc được, lại còn có chỗ ăn chỗ ngủ nữa. Ban đầu cô không tin là có một chủ nhà tốt như vậy nhưng nhìn bà quản gia rất nhân hậu và không có vẻ gì là người xấu cả nên cô liền đồng ý. Làm việc ở đây được 2 tháng, thiếu gia trong mắt cô là một người đẹp trai, tài giỏi nhưng lại khá ít nói, ít cười và sống nội tâm.
___________________
Hàn Tử Hân sau khi rời khỏi nhà thì anh tới Châu Thị tìm gặp Tĩnh Anh. Vừa nhìn thấy cô, anh liền ôm chặt cô vào ngực mình rồi nói:
- "Tĩnh Anh! Cảm ơn em vì đã đồng ý với lời đề nghị của anh."
- "Tử Hân! Anh bỏ em ra đi. Khi chỉ có hai chúng ta, em vẫn hi vọng anh đừng đi quá giới hạn của mình."
Tĩnh Anh ban đầu bất ngờ nhưng sau đó cô lập tức đẩy Hàn Tử Hân ra, rời khỏi cái ôm từ anh. Hàn Tử Hân đương nhiên bị cô làm cho mất hứng nhưng anh vốn quen bị cô đối xử lạnh lùng như này rồi nên anh lập tức cười xoà:
- "Haha, anh xin lỗi. Tại anh vui quá."
- "Bị em lợi dụng trắng trợn như vậy mà anh vẫn vui đến thế sao?"
- "Không phải anh đã nói rồi sao? Chỉ cần giúp được em thì chuyện gì anh cũng làm được, kể cả việc bị em lợi dụng."
*flashback
*Nhiều