Khi kết thúc công việc ở công ty Dạ Minh Nam nhanh chóng thu xếp về với vợ con. Anh là một người chồng đúng chuẩn hoàn hảo.
Ở thương trường thì lạnh lùng, tài giỏi, chưa từng khuất phục trước bất kì ai. Còn ở nhà thì là người chồng đảm đang, yêu vợ thương con. Một người vừa có tiền, vừa có tài, lại còn đẹp trai một cách ngời ngời như vậy thì hỏi làm sao vận đào hoa không dứt được là vậy dù vợ con đã đuề huề.
''Vợ ơi anh về rồi đây. Em và con đâu rồi? Anh nhớ ba mẹ con quá.'' Vừa vào nhà thì Dạ Minh Nam đã nói vọng lên.
Lam Thảo đang bế Kỳ Anh từ trên lầu đi xuống, cô mỉm cười ngọt ngào với anh.
''Anh về rồi à? Có vất vả lắm không anh?''
''Kiếm tiền nuôi vợ con thì có gì vất vả chứ. Ngược lại em ở nhà trông chừng hai con gấu con này mới vất vả. Hôm nay con có quấy lắm không? Em có mệt lắm không?'' Dạ Minh Nam vuốt tóc cô hỏi đầy sủng nịch.
''Con ngoan lắm, lúc chiều thì Thảo Nhi có hơi nhõng nhẽo một tí nhưng đã ngủ rồi.''
''Vất vả cho em rồi, để anh bù lại nha.'' Vừa nói xong anh nâng cằm cô rồi hôn lên môi cô một cái thật sâu.
Nụ hôn bị đứt đoạn khi Kỳ Anh trên tay Lam Thảo cất tiếng.
''Ba...ba...hôn.''
Cậu bé chu môi rồi quay mặt về phía Dạ Minh Nam mà làm như kiểu muốn được ba hôn. Anh buông môi Lam Thảo ra thì thấy tình cảnh đó liền bị chọc cười. Anh dang tay bế cậu bé vào lòng thơm lên má cậu một cái.
''Được chưa? Con trai cưng của ba.''
''Hôn..hôn.'' Kỳ Anh vẫn chu môi làm hành động hôn.
''Ba chỉ hôn môi với mẹ con thôi, còn con đợi sau này kím được vợ đi rồi hôn, còn ba thì không nhé.''
Kỳ Anh lại quay về phía Lam Thảo mà chu môi: '' Mẹ...hôn.''
Lam Thảo vừa tính hôn Kỳ Anh thì bị Dạ Minh Nam chặn lại chính giữa.
''Làm thế nào con lại giành vợ với ba chứ, vợ là của ba mà, con tự mà đi kím vợ đi rồi hôn. Còn đây là vợ của ba.''
Kỳ Anh luôn bị ba mình gây khó dễ, cảm giác tuổi thân dâng trào lên mà oà khóc, hai hàng nước mắt tuông rơi.
Lam Thảo bị hai ba con nhà này làm cho cạn lời. Cô dỗ dành Kỳ Anh rồi hôn lên môi cậu một cái. Đột nhiên cậu ngừng khóc, xoay mặt về phía Dạ Minh Nam mà nở một nụ cười đắc thắng.