Cô vốn hơi đói, vừa
nói ăn ngon, nhịn không được nuốt nước miếng. A Thành liếc cô một cái,
trong lòng lặng yên rung động. Cô hoạt bát đáng yêu như thế, không có
cách nào không làm cho người ta mê muội.
Rốt cục muốn tới trường, Thiên Tuyết dừng lại, gửi tin nhắn cho Lý Kì Lâm.
Đêm nay là Lý Kì Lâm mời khách ở phòng lớn, nghe nói cô muốn tới trễ một
lát, cũng chưa gọi món ăn, còn đang chờ cô. Thiên Tuyết hỏi địa điểm, Lý Kì Lâm nói đến đón cô, cô vội vàng cự tuyệt, nói mình đi qua. Lý Kì Lâm nói địa chỉ, cô nhét điện thoại di động vào túi, phát hiện ô tô đã dừng lại.
Cô liếc mắt nhìn A Thành một cái, thấy anh yên lặng nhìn mình, đột nhiên có chút không được tự nhiên.
"Anh nhìn cái gì đấy?"
"Không." A Thành lắc đầu, một bộ cô là đại tiểu thư tôi không dám cái gì, "Đến."
"Ừ. . . . . ." Thiên Tuyết vừa đẩy cửa xe, vừa dừng lại, quay đầu nhìn anh, "Cái kia. . . . . . Chuyện lần đó, anh không nên để ở trong lòng."
". . . . . ." Lần nào?
"Tôi chỉ là muốn cám ơn anh giúp tôi mà thôi, tôi là báo đáp tri ân, không
phải đùa giỡn lưu manh!" Ách. . . . . . Cô sao có thể nói những lời đột
ngột như vậy?
A Thành nghĩ tới, bàn tay đang nắm tay lái siết chặt, biểu tình có chút đặc sắc, hoàn toàn không biết nói cái gì.
Thiên Tuyết nghiêm trang nắm tóc: "Ừ, chính là như vậy, tôi kỳ thật là cô gái tốt đấy!" Nói xong đã đi xuống xe rồi.
A Thành nhịn không được cười rộ lên, nhớ tới ngày đó cô vọt vào phòng của mình kêu mình cởi quần áo sau đó còn tự mình đi lên cởi ra. . . . . .
Ách, vẫn là quên đi! Anh lắc đầu, vội vàng lái xe rời khỏi.
Thiên Tuyết xuống xe, mới đi vài bước, liền gặp được Lý Kì Lâm, còn có một bạn cùng phòng của anh.
Cô dừng một chút, cười bước qua: "Các người sao ở trong này, không phải muốn ăn cơm sao?"
Lý Kì Lâm nhìn chằm chằm cô, biểu tình có hơi hung dữ. Bạn cùng phòng của anh vội vàng nói: "Chúng tôi đến đây đón em!"
Sự tình rất đơn giản. Thiên Tuyết gửi tin nhắn cho Lý Kì Lâm nói cô đến
thành phố, đã ở trên xe buýt vân vân. Lý Kì Lâm vừa kết giao với cô,
tình cảm còn chưa vững chắc, tự nhiên phải làm bạn trai hai mươi tư hiểu chuyện, biểu hiện thật tốt! Cô vừa mới gửi tin nhắn nói mình sẽ đến
nhanh, Lý Kì Lâm lập tức đã chạy tới đón, biểu hiện tốt một chút sự săn
sóc dịu dàng của mình.
Xe buýt thành phố vừa đậu bên ngoài cửa
trường học bên này, Lý Kì Lâm cũng vừa đến cửa, liền đụng phải bạn cùng
phòng cũng muốn đi ăn cơm. Bạn cùng phòng còn tưởng rằng anh là tới đón
mình, có chút cảm động, kết quả biết được anh là tới đón bạn gái, nhịn
không được nói anh trọng sắc khinh bạn. Hai người còn đang ba hoa, xe
buýt đến đây, kết quả sao không phát hiện Thiên Tuyết xuống?
Phỏng chừng đang ở chuyển kế tiếp, hai người nghĩ. Lúc này, một chiếc Porsche đi đến đây, bạn cùng phòng Lý Kì Lâm nghiến răng nghiến lợi nói:
"Porsche màu than bùn! Tao ghét người giàu!"
Sau đó. . . . . .
Hai người thấy Thiên Tuyết đi ra từ bên trong Porsche, biểu tình nhất
thời trở nên rất vi diệu. Nữ sinh viên từ trên xe nhà giàu xuống làm gì, rất dễ dàng cho người ta liên tưởng!
Lý Kì Lâm cũng nhịn không
được muốn liên tưởng một chút, không khí xã hội hiện tại, sao gọi là
ngây thơ đây? ! Bất quá anh vẫn là lựa chọn tin tưởng bạn của mình gái,
hỏi: "Em ngồi xe ai?"
"Một bác trai." Thiên Tuyết đã ở trước tiên nghĩ tới lý do, dù sao trời đã tối rồi, bọn họ hẳn không phát hiện
người trong xe lớn lên trông thế nào.
Lý Kì Lâm cười, thở phào nhẹ nhõm, nắm tay cô nói: "Đi thôi, phòng lớn ở tiệm cơm chờ chúng ta."
Ba người mới vừa đi vài bước, Porsche vừa mới đi lại trở lại. Lý Kì Lâm và bạn cùng phòng dừng lại cước bộ, Thiên Tuyết vừa thấy, thầm kêu không
xong. Lý Kì Lâm đột nhiên nắm chặt tay cô, cô nhíu nhíu mày, đứng không
nhúc nhích.
A Thành mở cửa xe, chung quanh người đến người đi,
anh bước một chân xuống dưới rồi không động, liền như vậy tiếp tục băn
khoăn trên đường từ cửa xe tới cổng trường, giống như tìm người.
Thấy đối phương bộ dạng trẻ như vậy, tây trang giày da, một bộ tinh anh,
biểu tình Lý Kì Lâm cứng ngắc, bạn cùng phòng của anh cũng thức thời
không nói lời nào. Được
một lát, Lý Kì Lâm mới cúi đầu nhìn Thiên Tuyết: "Bác trai của em?" Vẻ mặt của anh có hơi ngoài cười nhưng trong không
cười.
Thiên Tuyết nói: "Bối phận anh ấy cao." Sau đó buông anh ra bước qua.
A Thành đang muốn lên xe, thấy cô lại đây, lập tức lấy từ trong xe một
kiện đồ đưa qua: "Điện thoại của cô." Nói xong thấy được người phía sau
cô, ngẩn ra, nhịn không được nhìn về phía cô.
Thiên Tuyết nhíu mi một chút, khi nào thì đánh mất? Cô lấy di động qua, phiền chán nói: "Cám ơn."
A Thành nhìn Lý Kì Lâm, thử hỏi: "Đó là. . . . . ."
"Bạn học!" Thiên Tuyết xoay người bước đi.
A Thành cảm giác trong lòng bị đâm một chút, bất quá rất nhanh khôi phục
lại. Cô là đại tiểu thư, anh không tư cách hỏi chuyện cô.
-
Trong phòng ngủ, Mục Thiên Dương tắm rửa trong phòng tắm, Uyển Tình ngồi
trước máy tính lên Weibo, lên lên, đột nhiên nhớ tới cái tiểu minh tinh
kia ở cửa hiệu cắt tóc, gọi là gì nhỉ? Những minh tinh này đều có Weibo
chứ?
Nói không rõ là nguyên nhân gì, chắc chính là tò mò à, cô
bắt đầu đi tìm Weibo của người ta. Đầu tiên là tìm lần lượt hai tin tức
tìm tên họ của đối phương (thật sự không biết người ta như thế nào, gần
đây mới làm ầm ĩ hai lần, còn không nhớ kêu gì sao), sau đó tìm trong
Weibo một lần, thật là có! Vẫn là tên thật, khẳng định không sai được.
Uyển Tình mở Weibo Chu Linh ra một chút vừa thấy, nhìn thấy trang nền là ảnh chân dung hấp dẫn và quyến rũ, nghĩ ánh mắt Mục Thiên Dương thật kém. . . . . .
Số fan ba mươi vạn, đối với một phần ngôi sao mà nói
chính là đầu lĩnh, nhưng đối với Chu Linh mà nói, không chừng đều là mua bán hủ bại đấy. Vừa thấy Weibo, quả nhiên không có mấy bài đăng và bình luận! Bài đăng mới nhất, Uyển Tình nhìn kỹ, kinh ngạc.
Chu Linh
nói: "Khi Làm tóc đụng phải một trai đẹp, nghe nói là tổng giám đốc Mục
thị, thật sự là tuổi trẻ đầy hứa hẹn. Không biết mỹ nữ bên cạnh anh là
ai, bộ dáng giống như rất thân mật, còn một lần mang hai người, người có bản lĩnh quả nhiên thật có diễm phúc."
Phía dưới còn có ảnh đính kèm, là Thiên Tuyết lấy túi tiền trên người Mục Thiên Dương, thực không phải thân mật bình thường. Hai người đều chỉ chụp được nửa bên mặt,
Uyển Tình ở phía sau bọn họ, bởi vì quan hệ góc độ, chỉ lộ bóng dáng bên cạnh.
Uyển Tình hít vào một hơi, lồng ngực nhất thời tụ đầy tức
giận. Cô không muốn để người ta xoi mói, lại càng không muốn có khả năng sáng tỏ nào, nếu có người lợi dụng tấm ảnh này sinh sự làm sao bây giờ? ! Tuy rằng tấm ảnh này nhìn không ra tồn tại của cô, nhưng cô và Thiên
Tuyết như hình với bóng!
Cô mắng Chu Linh ở trong lòng một lát,
bấm mở bình luận ra, thấy có người hỏi "Ai vậy", Chu Linh thần thần bí
bí trả lời một cái trong đó: "Không thể nói! Nói tôi sẽ không hay ho
đâu!"
Uyển Tình bỗng nhiên nhấn chuột một cái, cảm thấy không thể như vậy đi xuống. Ngôi sao như Chu Linh vậy, khẳng định cần bình luận
để nổi lên. Bây giờ còn không có vài người phát hiện tấm ảnh này, nhưng
vạn nhất cô ta lấy đi làm tin tức nóng, thì thiên hạ đều biết!
Uyển Tình nhìn thoáng qua phương hướng phòng tắm, Mục Thiên Dương phỏng
chừng còn phải một lúc nửa mới đi ra. Cô vuốt vuốt tran, gọi Thiên Tuyết trên QQ. Thiên Tuyết tốt xấu là người trong nhà quyền thế, loại chuyện
này khẳng định có chủ ý hơn cô.