Cô cầm máy tính đi thẳng lên phòng làm việc của 2 người. Lên đến nơi thì không thấy anh. Cô xem lịch trình làm việc của anh thì biết được rằng anh đang tiếp khác hàng dưới tần 78. Cô cũng không muốn làm phiền anh, cô đi thẳng đến bàn làm việc của mình, mở máy tính ra vào thao tác một lượt trên bàn phím. Cảm nhận thấy lưng mình hơi đau nên cô muốn kiếm thứ gì đó để lót lưng. Nhưng trong căng phòng này chả có thứ gì.
Cô nhìn một hồi thì nhìn đến cái ghế chủ tịch. Cô như có ý tưởng nào đó. Cô kéo cái ghế của mình về hướng bàn làm việc của anh. Sao một hồi loay hoay, thì cô cũng kéo được chiếc ghế của mình vào bàn làm việc của anh và kéo chiếc ghế của anh ra ngoài, chiếc ghế của anh là loại ghế tự động xoay, cô muốn lôi nó qua chỗ mình mà lại bị nó xoay như chong chóng. Mò mẫn một hồi cô mới tìm được cái nút tắt chế độ xoay. Và kéo nó về chỗ ngồi của mình. Cô ngồi xuống tựa lưng vào ghế.
"Đúng là thoải mái, nếu không thì công sức kéo ghế nảy giờ coi như công cốc hết rồi.!" Cô cảm thán.
Một màng kéo ghế hài hước của cô được truyền tải trực tiếp đến điện thoại anh. Anh coi mà không nhịn được cười. Giao khác hàng lại cho nhân tiếp. Mọi người ở chung với anh đều há hốc mồm khi thấy anh cười. Lần đầu thấy luôn.
*************
Cô đang nhắn tin với một người đàn ông ngoại quốc có máy tóc vàng gương mặt cũng chẳng kém gì Hàn Hạo Thiên.
"Chào người bạn thân yêu của tôi." cô nhắn
[Chào cái đầu cậu á. Cậu phá miếng cơm của tôi 2 lần rồi chào gì mà chào.!] hắn cục súc trả lời.
"Này.! Tại sao cậu lại hack máy tính của công ty Hàn Thị.!" Cô khó hiểu hỏi.
[Có người thuê tôi.! Cậu đừng nhúng tay vào nữa cho tôi kiếm miếng ăn đi.!] Hắn trả lời.
"Hàn Thị có liên quan đến tôi.! Cậu đừng tốn công nữa.!" cô chậm rãi trả lời.
[Liên quan gì.? Cậu nói tôi biết nếu hợp lí tôi sẽ
dừng.!] hắn ngây ngô trả lời cô.
"Chủ tịch Hàn Thị là chồng tôi.!" lần này cô trả lời nhanh và dứt khoát.
[Cậu đùa à.! bạn tôi ơi, tôi tưởng cậu thẳng. Không ngờ cậu lại... cong á.!]
Hắn trả lời khiến cô cảm thấy khó hiểu.
"Cong gì.?Tôi thẳng 100% nha.!" cô gửi qua cho hắn.
[Cậu thẳng vậy...! Hàn chủ tịch cong à.!]
Lại một câu nói khiến cô khó hiểu.!
"Anh ấy cũng thẳng, ý cậu là sao tôi không hiểu.?" cô hỏi lại hắn.
[2người con trai yêu nhau mà đều thẳng á. Đùa à.!] hắn trả lời cô.
"Cậu điên à.! trai yêu trai gì ở đây.? Tôi là con gái 100% nha.!" cô cảm thán gửi tin nhắn lại cho hắn.
[Ơ.! Vậy cậu là con gái à.? thật không đấy.? Tôi tưởng cậu là con trai:v] hắn trả lời cô.
"Um.! Tôi Lục Niệm Niệm" cô ngắn gọn trả lời.
[Đù.! Con mẹ nó. Cái người tôi coi là bạn thân lại là con gái à.!] hắn bức xúc.
"Đúng"
[Tôi còn ở Việt Nam nếu cậu rảnh thì gặp nhau đi.!] hắn muốn gặp cô để xác nhận.
"Ờm...Ok, nhà hàng Black nhá, 7h.!" Cô hẹn hắn.
[Ok.! Tôi off trước tối gặp]
***********
Kết thúc cuộc trò chuyện với David cô tắt máy tính, ngồi dựa đầu vào ghế.
"David giúp mình, chắc chắn mình sẽ không bị lộ thân phận.! Nhưng phải nói như nào để cậu ấy đồng ý đây.?" cô lấy tay xoa thái dương suy nghĩ.
"Kể lại cho cậu ấy nghe.? Được không nhở.? Vậy đi.!" Cô tự nói với mình.
Một lúc sau, anh tiếp khách xong thì quay lại phòng làm việc, thấy cô đang tựa vào ghế mà ngủ, anh lặng lẽ cởi chiếc áo vest của mình ra đắp cho cô. Anh nhẹ nhàng hôn vào mặt cô, rồi đi lại bàn làm việc của mình. Lấy điện thoại ra và gửi tin nhắn cho thư kí của mình.
(*Cô là thư kí riêng, đi theo anh chơi thoy. Còn anh kia là thư kí cùng anh làm việc.*)
"Đặt làm cho tôi một cái ghế với vật liệu và phong cách giống chiếc ghế chủ tịch rồi đem lên phòng tôi.! Thời hạn là ngày mai.!"
Tin nhắn vừa gửi đã được trả lời một cách nhanh chóng.
"Vâng.!" Dù sao cũng chỉ biết đồng ý thôi. Trong công ty này anh là người có quyền nhất mà.
Khoảng hơn 5h cô thức dậy. Đi đến chỗ anh đang làm việc. Cô khoát chiếc áo của anh cho anh.
"Tối nay em có hẹn với bạn, anh cho em đi nhá.!" Cô nhỏ nhẹ nói với anh.
"Hẹn với bạn.? Là Tuyết Vân với Ngô Tuyết à.?" anh hỏi cô.
"Không phải a.!" Cô nũng nịu.
"Vậy bạn nào.!? Anh biết không.? Trai hay gái.?" Anh hỏi dồn dập.
"Người này nói anh không biết cũng không đúng, mà biết cũng không đúng a.!" cô nói.
"Là ai.? Nói anh nghe.!" anh nhìn cô dịu dàng hỏi.
"Là David.!" Cô chậm rãi nói.
"David.? Người từng hack vào máy tính công ty anh à.?" hỏi nghiêm nghị hỏi.
"Đúng a.! Cậu ấy là bạn thân em.! Em muốn cậu ấy giúp em một việc có trong kế hoạch của chúng ta a.!" Cô nói.
"Giúp gì.? Một thằng đàn ông anh không biết mặt mà anh có thể để chi em đi à.?" Anh cau mày nhìn cô.
"Không sao a.! em hẹn cậu ấy 7h ở nhà hàng Black. 9h anh rước em là được mà.!" cô nhìn anh cười nói.
"2tiếng lận à.? 1 tiếng là nhiều, không chịu thì khỏi gặp.!" anh lạnh lùng nói.
"Vâng 1 tiếng thoy ông xã.!"cô nũng nịu với anh.
Nghe 2 từ ông xã của cô làm anh vui hẵng ra. Gương mặt cũng thoải mái hơn.
*Cũng chỉ là gặp để tiếp tục kế hoạch thôi mà không sao đâu.!* anh tự