Gia Yến đứng cách bọn họ không xa, thật trùng hợp là cô lại học cùng khoa với Bách Tùng.
Ngay từ lúc nhập học, Gia Yến đã có ấn tượng mạnh đối với cậu bạn có thành tích siêu khủng này.
Mấy lần muốn tiến tới bắt chuyện, lại e dè không dám, bởi tính cách của Bách Tùng luôn lạnh lùng ít nói, lại không hề giao lưu với ai.
Lúc đầu, Gia Yến khá bất ngờ vì sự xuất hiện của cô gái đi bên cạnh Bách Tùng, nhưng ngay khi nhận ra khuôn mặt đó chính là Bạch Uyển Đồng, Gia Yến càng thêm phần kinh ngạc hơn.
Cô như chôn chân tại chỗ, ánh mắt mở to đầy ngỡ ngàng.
Bạch Uyển Đồng đường đường là tổng giám đốc công ty thương mại Bạch Lâm, với tính cách kiêu ngạo, luôn chỉ tiếp xúc với giới thượng lưu, quyền quý.
Một bước xuống xe, hai bước lên xe, vậy mà tại sao lại xuất hiện ở nơi này, lại còn có hành động vô cùng thân mật với cậu nam sinh có gia cảnh tầm thường như Đường Bách Tùng?
"Chuyện này là sao?"
"Bạch Uyển Đồng không thể nào quen biết Bách Tùng được?"
"Rốt cuộc, Hai người họ có mối quan hệ như thế nào?"
"Tại sao Bách Tùng lại tỏ ra thân mật với chị ta như vậy?"
Kể từ khi biết Bách Tùng, Gia Yến còn chưa bao giờ nhìn thấy cậu cười.
Vậy mà bây giờ gương mặt ấy, lại đang vui vẻ không một chút che giấu.
Liên tiếp những câu hỏi nổ ra trong đầu Gia Yến, sự khó chịu và hoài nghi khiến cơ thể cô run lên, cô nắm chặt điện thoại trong tay, mím chặt cánh môi hồng, lạnh lẽo nhìn về phía hai người họ.
Chuyện này, nhất định cô phải làm sáng tỏ.
Ngay ngày hôm sau, Gia Yến đã tìm cách tiếp cận Bách Tùng.
Gạt tình cảm qua một bên, cô hạ quyết tâm phải tra ra được mối quan hệ mập mờ giữa Bách Tùng và Bạch Uyển Đồng.
Cô không tin con người như Bách Tùng, lại có thể chấp nhận để chị gái cô đích thân bao nuôi như vậy.
Vừa sáng sớm, Gia Yến đã thấy Bách Tùng lặng lẽ ngồi trong thư viện như mọi ngày.
Cô hít một hơi lấy khí thế, can đảm bước tới ngồi đối diện trước mặt cậu.
"Xin chào! Mình ngồi đây được chứ?"
"..."
"Cậu là Bách Tùng phải không? Chúng ta học cùng khoa đấy? Cậu biết mình chứ? Mình là Gia Yến."
"..."
"Cậu đang đọc sách gì thế? Nội dung là gì vậy?"
"..."
Bách Tùng im lặng một hồi, ngẩng đầu lên tiếng: "Gia Yến?"
Thấy Bách Tùng cũng chịu nói chuyện với mình, lại còn đích danh gọi thẳng tên, tim Gia Yến bất chợt nhảy lên một cái, rất nhanh bình tĩnh mỉm cười: "ừm, mình họ Bạch, tên Gia Yến."
"Làm ơn đi chỗ khác có được không?"
Lời đề nghị quá đỗi phũ phàng của Bách Tùng, khiến Gia Yến cảm giác như kẻ bại trận, cô giấu đi cảm xúc hụt hẫng, mạnh mẽ phản bác: "Sao mình phải đi chứ? Thư viện này đâu phải của mình cậu đâu?"
Gia Yến vừa dứt lời, Bách Tùng liền thu dọn sách vở, đoan định đứng dậy rời đi, thì Gia Yến vội vàng nắm chặt lấy cổ tay cậu, bất ngờ hỏi: "Cậu định đi đâu hả?"
"Nếu cậu không đi, thì tôi sẽ đi."
"Làm gì mà gắt thế, cho tôi mã QQ của cậu đi, tôi lập tức sẽ rời khỏi đây."
Ánh mắt của Bách Tùng nhìn thẳng vào Gia Yến, có vẻ như cậu đã rất khó chịu rồi: "Tôi không dùng cái đó!"
"Thật là...vậy còn Wechat?"
"Không tải."
"Cậu là người tối cổ đấy hả? Thế số điện thoại, cho tôi số của cậu đi!"
Bách Tùng cau mày, nhưng rồi lại với lấy cây viết, kiên nhẫn ghi ra một dãy số, đưa đến trước mặt Gia Yến: " Cậu buông tay ra đi! Đây là số điện thoại của tôi."
Gia Yến mỉm cười hài lòng: "Có vậy chứ!"
Bách Tùng đeo balo lên vai, không buồn nhìn đến Gia Yến chỉ lạnh nhạt cất lời: "Cậu sắp xếp cho hợp lý là được." Nói rồi, Bách Tùng sải bước rời đi.
"Này! Bách Tùng, cậu dám lừa tôi hả? Tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu, nhất định ngày mai tôi sẽ lại tới tìm tới cậu."
1 tuần sau.
Ngày Hoắc Tần Phong xuất viện.
"Uyển Đồng! Em có đến đón tôi không hả? Tôi cho em 15 phút, qua đây mau lên!"
Hoắc Tần Phong quần âu, áo vest chỉnh tề, ngồi ngay ngắn trên ghế sofa đã được hai tiếng.
Gương mặt cau có đến mức nhăn lại, anh tức giận quát lên: "Long Phi!"
"Dạ, Hoắc tổng." Long Phi đang ngó nghiêng ngoài cửa sổ, ánh mắt chăm chú nhìn đám phóng viên đang nhao nhao đứng ngoài, nghe Hoắc Tần Phong gọi, liền thu mình chạy lại.
"Hoắc tổng, chuyện gì vậy ạ!"
"Đi mua một bó hoa về đây, loại thật to vào."
"Để làm gì vậy thưa ngài."
"Lát còn có cái cầm khoe, Uyển Đồng chắc chắn sẽ tay không đến đây cho mà xem."
Long Phi sững người nhìn vào Hoắc Tần Phong.
Không tin